Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 177: Ngươi Là Được Cái Kia Yêu Nghiệt?

Chương 177: Ngươi Là Được Cái Kia Yêu Nghiệt?




Mã Giao giơ cổ tay lên, từ trong tinh não bắn ra một bức sơ đồ kết cấu thành thị lập thể, phóng to khu vực nhà cao san sát.

- Đại lộ Kim Phượng là phố tài chính của thành phố Thanh Trạch, hai bên nhà cao san sát, giữa những tòa nhà lớn còn có hành lang nối với nhau, mà dưới lòng đất thì có bốn tuyến đường cho đoàn tàu tinh quỹ, bốn phía thông suốt, địa hình cực kỳ phức tạp.

- Nơi này chính là cứ điểm cuối cùng của yêu thú dưới mặt đất, vô số Yêu Binh cường hãn đang ẩn núp ở hai bên đại lộ Kim Phượng, cũng là võ đài đại triển thân thủ của chúng ta!

- Ngươi muốn tới đại lộ Kim Phượng?

Đồng tử Triệu Thiên Trùng đột nhiên co rút lại.

Khu Tài chính đúng là cứ điểm cuối cùng của yêu thú dưới mặt đất, tụ tập rất nhiều yêu thú cường hãn, ngay cả Yêu Binh cao cấp cũng có khả năng tồn tại, tính nguy hiểm cực cao.

Đương nhiên, ở khu tài chính cũng có thể đạt được chiến công và học phân cao nhất.

- Học viện quân sự số một Liên Bang các ngươi, không có học sinh cấp cao niên thành lập đội với các ngươi à?

Triệu Thiên Trùng hỏi.

Mã Giao cười nhạt, trực tiếp nói:

- Học sinh cấp cao niên tất nhiên là có, nhưng đại bộ phận khinh thường thành lập đội với những người mới chúng ta, cho dù có người chịu dẫn theo chúng ta tiến vào tiến phố Kim Phượng, trảm sát yêu thú, cũng là người ta đi đầu, chúng ta chỉ được chia một chút cơm thừa canh cặn, vậy thì cần làm gì? Chẳng thà chúng ta tìm mấy người mới thực lực mạnh mẽ, trảm sát yêu thú, mọi người chia đều!

Triệu Thiên Trùng và Lỗ Thiết Sơn nhìn nhau, thầm gật đầu.

Mã Giao nói không sai, thành lập đội với học sinh cấp cao niên thực lực mạnh mẽ, tính an toàn đích xác cao hơn một chút, nhưng học sinh cấp cao niên bình thường đều không muốn dẫn theo người mới tiến vào chiến trường nguy cơ tứ phía, ngại bọn họ làm vướng chân.

Cho dù có người nguyện ý dẫn theo bọn họ, phân phối chiến công sau khi trảm sát yêu thú cũng rất bất lợi cho học sinh cấp thấp.

Dù sao người ta thực lực mạnh, đại bộ phận yêu thú khẳng định là người ta trảm sát, học sinh cấp thấp không khéo chỉ có thể thể ở bên cạnh phất cờ hò reo, cổ vũ trợ uy.

Mã Giao thấy trong mắt hai người sáng rực thì biết bọn họ đã động lòng, mỉm cười, nói:

Triệu Thiên Trùng, ngươi và ta gặp nhau trong cuộc thi khiêu chiến cực hạn, cũng coi như đã chém giết sinh tử mấy hiệp. Ngươi chắc biết thực lực của ta."

- Mà vị bạn học Bối Tinh Tinh là tay sung bắn tỉa: còn vị bạn học Thuần Vu Bằng này là tay hỏa lực thủ tốt nhất; Bạn học Lỗ Thiết Sơn đến từ Ma Quyền môn ở bên cạnh ngươi này ta cũng có nghe nói, là hảo thủ cận chiến nổi tiếng.

- Năm người chúng ta đều là tinh anh trong tân sinh năm nhất của trường mình, có hỏa lực xa, cũng có năng lực chém giết cận thân, tạo thành một đội. Tuyệt đối có thể xông vào đại lộ Kim Phượng, thế nào?

Triệu Thiên Trùng nhìn Lỗ Thiết Sơn một cái, người sau ghé tai tới, nhỏ giọng hỏi:

- Thực lực của Mã Giao này rốt cuộc như thế nào?

Triệu Thiên Trùng khẽ gật đầu:

- Rất mạnh, trong cuộc thi khiêu chiến cực hạn, ta mấy lần thiếu chút nữa bị hắn loại, tổng điểm cuối cùng của hắn thì thấp hơn ta ba điểm!

Lỗ Thiết Sơn mắt sáng rực:

- Vậy rất tốt. Chúng ta trước kia mặc dù có hỏa lực mạnh của Lý Diệu áp chế, nhưng hắn dù sao cũng không phải là tay súng chuyên nghiệp. Đối phó một số yêu thú giỏi bắn xa là rất cật lực, chính bởi vì như vậy, chúng ta mới không xâm nhập một số khu vực nguy hiểm có yêu thú tụ tập, hiện tại có ba tay súng cường hãn, xông thử vào đại lộ Kim Phượng thì có làm sao?

Triệu Thiên Trùng suy nghĩ cả nửa ngày, ngẩng đầu nói:

- Mã Giao. Thành lập đội không thành vấn đề, có điều chúng ta còn có một đội viên, muốn đi cùng với mọi người, nếu không chúng ta sẽ không đi đâu.

- Ồ, khoa đấu võ Đại Hoang Chiến viện các ngươi còn có người mới lợi hại nào à?

Lông mày Mã Giao nhướn lên, có chút bất ngờ...

- Các ngươi chỉ sợ chưa thấy qua bộ dạng khi súng này phát uy mà thôi, quả thực chính là một con cự thú kim loại, đạn bắn ra. Giống như một con rắn lửa, tuyệt đối có thể cắn nuốt tất cả những gì phía trước. Uy mãnh, hung tàn siêu cấp đó!

- Không phải ta coi thường tay hỏa lực mạnh của cái ngươi, hắn dùng súng gì? Hỏa Mãng tứ hình à? Cùng lắm là ngũ hình? Có gì đâu!

Lỗ Thiết Sơn nói:

- Tay hỏa lực mạnh của chúng ta không dùng Hỏa Mãng.

Ba người nghe vậy càng khinh thường.

Súng máy hạng nặng Hỏa Mãng là loại có trọng lượng nặng nhất trong tất cả súng máy nặng chế thức của Liên Bang, hỏa lực cũng hung mãnh nhất.

Nếu là thương tu cường đại từ Trúc Cơ kỳ trở lên thì đương nhiên sẽ có những lựa chọn tốt hơn.

Nhưng đối với người tu chân cấp thấp trong Luyện Khí kỳ mà nói, nếu đã theo đuổi hỏa lực, nhất định phải chọn súng máy Hỏa Mãng này.

Ngay cả súng máy Hỏa Mãng cũng không dám dùng, vậy tay hỏa lực mạnh này liệu có thể mạnh tới mức nào?

Triệu Thiên Trùng thở dài, nói:

- Bỏ đi. Càng giải thích càng loạn, Lý Diệu, ngươi mang theo toàn bộ trang bị ra tâm sự đi, có cơ hội kiếm nhiều học phân, không biết ngươi có hứng thú hay không?

Lý Diệu đương nhiên là có hứng thú.

Ngay từ đầu nghe thấy "thành lập đội" hắn đã lập tức vận hành thử trang bị, lúc này vừa hay đã hoàn thành.

Thắt lưng dắt chiến đao Trảm Phong, vai khiêng pháo oanh kích xoay sáu nòng, lưng đeo thùng đạn, bên hông quấn đầy bom tinh thạch, Lý Diệu vén rèm lên, không nhanh không chậm đi ra.

-...

Ba thương tu của học viện quân sự số một Liên Bang nhìn chằm chằm pháo oanh kích xoay sáu nòng trên vai Lý Diệu, tất cả đều há hốc miệng.

Đặc biệt là Thuần Vu Bằng sử dụng súng máy Hỏa Mãng thất hình, mặt đỏ rực.

May mà râu hắn dày nên không nhìn ra được.

Ngây ra cả nửa ngày, Thuần Vu Bằng lắp bắp nói:

- Lừa, lừa đảo à? Đơn binh sử dụng pháo oanh kích xoay sáu nòng? Đây là tân sinh năm nhất hay là cường giả Trúc Cơ!

Triệu Thiên Trùng khởi động tinh não mini, chiếu ra video chiến đấu của Lý Diệu.

Trong Doanh địa lập tức truyền đến tiếng súng gào thét cùng với tiếng hét thảm của yêu thú.

Ba thương tu châu đầu vào xem, xem rồi thì lặng ngắt như tờ, trán toát mồ hôi lạnh.

Mặc dù trong mắt ba người tinh thông thương đấu thuật như bọn họ, thương pháp của Lý Diệu hoàn toàn chính là trình độ thường dân.

Nhưng pháo oanh kích xoay sáu nòng trước giờ không phải là một vũ khí chú trọng tính chính xác, chỉ là Lý Diệu bằng vào sức lực kinh người, trút xuống hỏa lực như núi lửa bùng nổ, ép cho yêu thú không ngóc đầu lên nổi, cái này đã đủ làm toàn trường sợ hãi rồi.

Càng không cần phải nói, sau khi hoàn thành nhiệm vụ áp chế, Lý Diệu còn vung chiến đao chấn động hạng nặng lao lên, thể hiện ra năng lực cận chiến hung hãn.

Có thể xa có thể gần, có thể đánh có thể vác, còn xuất thân khoa luyện khí, có năng lực sửa chữa pháp bảo trên tiêu chuẩn.

Đây quả thực là nhân tài loại hình tổng hợp mà mỗi một tiểu đội tác chiến đều tha thiết ước mơ, chẳng trách Triệu Thiên Trùng nằng nặc đòi dẫn theo hắn!

Ba người nhìn nhau, mắt lóe sáng.

Mà trong mắt Mã Giao chẳng những có vẻ hưng phấn, còn do một tia nghi hoặc càng lúc càng đậm.

Hắn suy nghĩ cả nửa ngày, bỗng nhiên trợn tròn mắt nhảy dựng lên, chỉ vào Lý Diệu hét:

- Ngươi tên là Lý Diệu? Có phải đến từ Phù Qua thành không?

Lý Diệu sửng sốt, gật đầu.

Vẻ mặt Mã Giao càng hoảng sợ hơn, giọng nói như run rẩy:

- Nói như vậy, trong cuộc thi khiêu chiến cực hạn, tên yêu nghiệt đã đánh cho cả trung tâm chỉ huy của Cao Dã bay lên trời - chính là ngươi?




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch