Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 266: Không Có Phương Pháp Nào.

Chương 266: Không Có Phương Pháp Nào.




Mua Nhiều Truyện Khác Alo 0396917328 Or https://www.facebook.com/ErisNood Nha.



-----------------------------

Bên ngoài liên bang ngàn dặm có một toà đại thành phồn hoa tên là Linh Phong thành.

Chính giữa thành thị có một toà cao ốc trọc trời toả ra ánh sáng mỹ lệ đứng sừng sững, đây chính là tổng bộ Linh Hoạt tông.

Cuồng phong gào thét trên đài cao, một tên nam tử anh tuấn đối mặt với ánh đèn huy hoàng trong thành thị, toát ra thần sắc cực kỳ tham lam.

Cuồng phong khiến mái tóc dài của hắn tung bay nhưng hắn vẫn không nhúc nhích.

Bỗng nhiên ——

Nam tử anh tuấn hít một hơi thật sâu giống như cá voi hút nước, hút toàn bộ khí tức phồn hoa lượn lờ trên bầu trời tòa thành thị này vào trong bụng.

Điều quỷ dị chính là lồng ngực hắn vẫn chưa bởi vậy mà nhô lên cao.

Một hơi này kéo dài hơn một phút đồng hồ, rốt cục trên mặt nam tử anh tuấn cũng hiện lên màu hồng, nhưng hắn vẫn không có ý tứ thở ra, ánh mắt chuyển hướng về một bên.

- Thiếu tông chủ, Sơn Hải phái không đáp ứng phương án thu mua của chúng ta, hơn nữa thái độ còn vô cùng cứng rắn.

Một tên thuộc hạ cung kính nói.

- Đó chỉ là hành động giãy dụa lúc sắp chết thôi, con mồi bị ta cắn vào, chẳng lẽ ta lại tha cho nó chạy trốn hay sao.

Thiếu tông chủ Linh Hoạt tông, Cừu Quan Ngọc lạnh nhạt nói, miệng nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn.

Hắn yêu thích cái cảm giác này, loại cảm giác con mồi liều mạng giãy dụa ở trong miệng hắn, phí công phản kháng, cuối cùng là bị cắn xé, nuốt chửng!

Cừu Quan Ngọc là người quản lý tu chân, việc tu luyện của hắn là thống lĩnh Linh Hoạt tông, không ngừng nuốt chửng những tông phái khác để Linh Hoạt tông trở nên càng mạnh mẽ hơn.

Mỗi khi Linh Hoạt tông chiếm đoạt một cái tông phái vừa và nhỏ xong, nó sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn một phần, hắn có thể rút lấy sức mạnh mênh mông như biển từ trong đó, khiến cho thực lực tăng nhanh như gió.

Thương trường như chiến trường!

Đối với Cừu Quan Ngọc mà nói, ở trên thương trường chiếm đoạt tông phái cũng giống như những tu chân giả khác chiến đấu cùng yêu thú ở trên chiến trường.

Hắn nhắm mắt lại là có thể nghe được tiếng đám người Sơn Hải phái đang kêu rên vì không thể làm gì, có thể cảm nhận được sức mạnh đang không ngừng cuồn cuộn tràn vào trong huyết mạch và thần hồn của hắn.

Khi hắn triệt để cắn nuốt Sơn Hải phái, lực lượng này sẽ đạt tới đỉnh cao!

- Thiếu tông chủ, hiện tại chúng ta có cơ hội giao dịch với người nắm giữ độc quyền Yêu Thú Tham Trắc Khí, không cần sử dụng lượng lớn tài nguyên đi mua Sơn Hải như thế.

Tên thuộc hạ này là thân tín của Cừu Quan Ngọc nên có thể lớn mật đưa ra ý kiến.

- Ngươi đang nói đến tên Lý Diệu kia.

Cừu Quan Ngọc nheo mắt lại nói.

- Hắn không phải hạng người có tầm nhìn hạn hẹp, ngược lại, hắn nhất định biết được giá trị của Yêu Thú Tham Trắc Khí, nếu như chúng ta chủ động tới cửa, sẽ càng làm hắn sinh ra cơ hội kiếm lợi, giở công phu sư tử ngoạm ra, đòi hỏi giá cả chúng ta không thể nào tiếp thu được.

- Huống chi … Ta là người thích nhất cho người ta cơ hội, nhưng cơ hội chỉ có một lần, xem người khác có nguyện ý nắm lấy hay không. Lần trước ta đã cho hắn cơ hội, phái người đi nói chuyện hợp tác cùng hắn nhưng lại bị từ chối. Còn muốn cơ hội lần thứ hai, vậy thì để hắn đến van cầu ta đi!

Bảy ngày sau, Lý Diệu bay đến biên cảnh phía nam liên bang. Cầu Long sơn trại nằm lơ lửng giữa trời.

Lý Diệu mở tinh não ra, hai tay nhanh chóng đánh bàn phím phù văn giả lập, lấy tốc độ mỗi giây lướt qua mười mấy trang, xem một lượt tin tức của Cầu Long sơn trại.

Tên gọi chính thức của Cầu Long sơn trại là Cầu Long thành, hai trăm năm trước nó chỉ là một làng chài nhỏ ở biên cảnh phía nam, thế nhưng nó chỉ dùng thời gian ngắn ngủi một trăm năm phát triển thành một thành phố lớn có hơn mười triệu nhân khẩu.

Cầu Long thành là một toà thành thị phi thường đặc thù, được xưng là chợ đêm lớn nhất liên bang, nơi đây có vô số sòng bạc và sản nghiệp đen.

Chỉ cần có tiền là có thể mua được thuốc có hiệu quả kinh người, thuốc cường hóa có uy lực cực kỳ mạnh mẽ, pháp bảo có tính chất công kích bị chính phủ nghiêm cấm, thậm chí ở đây có cả những loại thiên tài địa bảo không biết nguồn gốc lưu lạc từ các đại thế giới khác đến Thiên Nguyên giới.

Coi như không có tiền thì cũng có thể dùng nhiệt huyết sôi sục lên đài đánh cược, dùng thực lực của chính mình, đánh ra một thế giới.

Cầu Long thành giống như thế giới ngầm bên dưới mỗi một tòa thành thị trong liên bang.

Chỉ có điều quy mô của nó so với thế giới ngầm trong lòng đất thì lớn hơn mấy trăm lần, đẳng cấp tăng lên gấp mấy chục lần, đây là siêu thế giới ngầm chuyên môn phục vụ người tu chân.

Đương nhiên, lấy sức mạnh của chính phủ liên bang có thể đơn gian nhổ tận gốc Cầu Long thành.

Có điều từ xưa tới nay họ đều lấy chuyện vi phạm lệnh cấm để giải thích.

Một tên võ giả có thực lực mạnh mẽ sẽ không muốn phục tùng sự quản lý của liên bang..

Thực lực của tu chân giả cường hãn gấp trăm lần võ giả tầm thường, tự nhiên không mong muốn mọi chuyện đều bị chính phủ quản thúc, họ hi vọng có một mảnh thiên địa tự do của riêng họ …

Không ít người tu chân quanh năm chém giết ở trên đại hoang, đi lại bên bờ sinh tử, áp lực trong lòng lớn vô cùng, họ cũng cần một chỗ, để bọn họ không kiêng kị gì mà phát tiết áp lực.

Diệt trừ Cầu Long thành cũng không khó khăn, thế nhưng muốn diệt trừ mỗi một người tu chân trong lòng Cầu Long thành liền khó như lên trời.

Nhân tính sẽ là như vậy, người tu chân cũng có thất tình lục dục, có một mặt quang minh, một mặt hắc ám.

Mạnh mẽ áp đặt không có nghĩa là hắc ám sẽ biến mất, ngược lại sẽ gây ra nhiễu loạn không thể thu thập.

Còn không bằng mở ra một cửa sổ, cho bọn họ một chỗ phát tiết.

Lại nói đám người tu chân như Lý Diệu, có được chút thiên tài địa bảo, không muốn để cho người khác biết lai lịch, liền lựa chọn đi chợ đêm Cầu Long thành giao dịch.

Nhưng coi như không có Cầu Long thành, hắn vẫn có thể thông qua con đường lén lút giao dịch cùng người khác, chỉ có điều hắn sẽ bị thế lực xấu chú ý, mang đến vô số phiền phức.

Đã như vậy, còn không bằng giữ lại Cầu Long thành, cho người tu chân luôn coi trời bằng vung có một nơi để đi.

Đây chính là đạo lý nước trong quá thì không có cá.

Hiện tại, chính phủ định ra hai cái quy tắc thép cho Cầu Long thành.

Thứ nhất là chuyện tình của Cầu Long đều giải quyết ở bên trong thành, một khi ân oán vượt qua phạm vi Cầu Long thành, liền không cho phép truy cứu nữa.

Thứ hai, ân oán bên trong Cầu Long thành không liên quan đến dân, quan không truy xét, chỉ cần không báo cảnh sát, cho dù hai người tu chân lập giấy sinh tử đánh nhau, chính phủ sẽ không truy cứu.

Thế nhưng bên trong Cầu Long thành tuyệt đối không cho phép xuất hiện chuyện tu chân giả xâm phạm lợi ích của người bình thường, một khi phát hiện sẽ nghiêm trị không tha!

Hai cái quy tắc thép này vẫn luôn được chấp hành khá tốt.

Hôm nay tài chính lưu động mỗi ngày ở Cầu Long thành đâu chỉ tính bằng con số ngàn tỉ, sau lưng các thế lực lớn trong thành, đều có bóng dáng của các đại tông phái, những thế lực này liên thủ duy trì trật tự Cầu Long thành, làm sao cho phép hạng người phát điên, đảo loạn chuyện làm ăn ngàn tỉ ở đây.

Đối với người bình thường mà nói, tu chân giả bên trong Cầu Long thành sẽ không thương tổn đến lợi ích của bọn họ, hơn nữa những người tu chân này, đều là vung tiền như rác, vạn nhất đánh cược được một khoản tài phú lớn, hơi vung tay cho một cái là họ đã ba đến năm vạn là chuyện bình thường.

Bởi vậy, người bình thường giơ hai tay hoan nghênh bọn họ tới Cầu Long thành.

Năm giờ sau, linh năng lơ lửng ở bên ngoài Cầu Long thành chậm rãi hạ xuống.

Lý Diệu lên tàu đi tới trung tâm thành phố.

Cất bước đi dưới tán cây cọ cây và cây dừa cây ở trên đường phố, cảm nhận gió biển mát mẻ, nghe tiếng cười cười nói nói không ngừng của những người đi đường, khiến Lý Diệu có cảm giác tâm thần rất thoải mái.

Không nghĩ tới, toà thành thị hỗn loạn lớn nhất liên bang trong truyền thuyết lại có bề ngoài trật tự lốt như vậy, nó không khác biệt với các thành thị lớn là mấy, không biết nơi đây muốn bao nhiêu sự đổi mới cách điệu.

Có điều, Lý Diệu cũng không thả lỏng cảnh giác.

Trong cổ họng của hắn có một con "Trở mặt trùng"

Đây là một loại pháp bảo hết sức đặc thù, dính vào trong cổ họng, có thể thả ra dòng điện đặc thù, khiến cho bắp thịt trên khuôn mặt phát sinh sự vặn vẹo nhất định, giống như là thay đổi một khuôn mặt vậy, đây là một loại pháp bảo dịch dung cực kỳ cao minh.

Mà thân hình của hắn, ở dưới sự vận chuyển của linh năng, mạnh mẽ thu nhỏ lại một vòng.

Giờ khắc này, nhìn Lý Diệu già thêm mười tuổi, giống như một người tu chân cấp thấp vừa mới chém giết trên đại hoang trở về, chuẩn bị đến Cầu Long thành hưởng thụ một hồi.

Người như vậy có khắp mọi nơi bên trong Cầu Long thành.

Hắn mang theo một cái túi xám, bên trong đựng một chút đồ không quá đáng tiền, bên hông đeo một thanh kiếm để đánh lừa người khác.

Đòn sát thủ của hắn đều cất ở trong nhẫn Càn Khôn, sở dĩ làm lỡ bảy ngày là do hắn điên cuồng luyện chế pháp bảo công kích.

Ngoại trừ lượng lớn đồ vụn vặt, hắn còn bỏ ra giá cao mua năm mươi viên thiên lôi địa hỏa.

Lần này hắn đã mang theo Tiểu Hắc tới, để nó ẩn náu trong nhẫn Càn Khôn.

Người khác không đến trêu chọc hắn là tốt nhất.

Một khi ép hắn cuống lên, hắn sẽ ném năm mươi viên thiên lôi địa hỏa vào bên trong sào huyệt đối phương, sau đó điều động hắc dực, đào tẩu nhanh như chớp.

Nghĩ như vậy, Lý Diệu ngẩng đầu đi vào một tòa nhà có bảng hiệu ghi "Thiên Bảo các".

Thiên Bảo các là một trong những cửa hàng có quy mô lớn nhất bên trong Cầu Long thành.

Tuy rằng nó là "Chợ đêm" nhưng vẫn phục vụ rất chu đáo, có thể bảo đảm an toàn.

Giao dịch ở bên trong Thiên Bảo các sẽ phải chịu giá tiền hơi thấp một chút, nhưng tuyệt đối không phát sinh sự tình ăn chặn.

Thậm chí Thiên Bảo các còn cung cấp dịch vụ bảo tiêu để bảo vệ khách hàng an toàn rời khỏi Cầu Long thành.

Vạn nhất khách hàng giao dịch ở Thiên Bảo các mà thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thế lực sau lưng Thiên Bảo các sẽ vận dụng thủ đoạn lôi đình, triệt để diệt trừ hung thủ, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn!

Lầu một Thiên Bảo các là phòng giao dịch vật liệu phổ thông, mấy chục tên tu chân cấp thấp mặc quần áo không khác Lý Diệu là mấy đang giao dịch ở đây.

Dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của bọn họ, một nữ tử có vóc người thướt tha, khí chất tao nhã tiến lên chào đón, cười nói:

- Phương tiên sinh, chào ngài, hoan nghênh ngài đại giá quang lâm, mời tới bên này, Lâm quản lý của chúng ta vẫn một mực chờ đợi ngài.

Lần đầu tới đây nên Lý Diệu giả danh người khác.

Đây là một cái tên bình thường đến cực điểm, nó chẳng có nửa điểm liên hệ với thân phận của hắn.

Trên đường đi, hắn thông qua tinh não liên lạc với Thiên Bảo các, đồng thời chụp một tấm ảnh của cái vảy ngược sư long biến dị rồi đưa tới đó.

Vật liệu quý giá như vậy giúp hắn trở thành khách hàng lớn của Thiên Bảo các, được một quản lí chuyên môn phục vụ hắn.

Nếu không phải hắn chẳng muốn lộ liễu quá, Thiên Bảo các đã có thể phái xe đặc chủng đi đón hắn!

- Nhất định tiểu tử kia mang bảo bối giá trị liên thành tới,.

- Phát tài, khẳng định là phát tài!

- Hy vọng có một ngày ta có thể giống như hắn, được mời đến tầng mười của Thiên Bảo các trở lên, được nói chuyện với quản lí!

Không ít người tu chân cấp thấp, chà chà thán phục, ánh mắt nhìn Lý Diệu có chút đố kị.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch