Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 280: Kiêu Long Hào

Chương 280: Kiêu Long Hào




Mua Nhiều Truyện Khác Alo 0396917328 Or https://www.facebook.com/ErisNood Nha.



-----------------------------

Chiếc chiến hạm này thoạt nhìn giống như một Giao Long trong lớp vảy cứng rắn, khí thế hùng hổ, sát khí đằng đằng.

Chỉ nhìn vào chiến hạm đã khiến cho Lý Diệu có cảm giác hùng hồn bao la, thế không thể đỡ. Dường như chiếc chiến hạm này có thể trấn áp được cả một tinh cầu. Mặc dù đây chỉ là mô hình, nhưng mỗi một đường nét, chi tiết nhỏ đều hiện lên rõ ràng, một vài bộ phận không quá mức tinh xảo cũng có thể nhìn bằng mắt thường. Lý Diệu dùng linh luyến tìm tòi từng chi tiết nhỏ, nhanh chóng phác hoạ ra được toàn cảnh của chiếc chiến hạm này.

Những chiếc vảy dựng thẳng lên kia đều là từng bệ pháo dày đặc trên thân chiến hạm. Hình dáng của những bệ pháo này không hề giống với pháo trên tinh thạch chiến hạm của Thiên Nguyên giới.

Nhờ vào trực giác của một luyện khí sư, Lý Diệu cảm thấy những bệ pháo này có thiết kế và uy lực đều siêu việt tinh thạch chiến hạm của Thiên Nguyên giới.Pphía trước chiến hạm, trang bị hình trụ giống như nộ long ngẩng đầu nên sẽ là chủ pháo của chiến hạm.

Lý Diệu nghiên cứu cả nửa ngày mà vẫn không hiểu rõ đây là vũ khí có tính chất gì.

- Cái mô hình chiến hạm này hẳn là sản phẩm của một tông phái nguyên thủy nào đó tại thời đại Tinh Hải đế quốc.

Lý Diệu tự nhủ trong lòng. Tinh Hải đế quốc là thời đại mà kỹ thuật tu chân của nhân loại đạt tới đỉnh cao, dưới sự lãnh đạo của Đế Hoàng, mỗi một tông phái trong hai mươi tông phái nguyên thủy đều có được sức mạnh quét ngang tinh hệ, bọn họ phát triển ra hệ thống tu luyện và phương pháp chế tạo pháp bảo có phong cách khác biệt. Sau biến cố tận thế trước kia, đa số những pháp bảo và hệ thống tu luyện đều bị thất lạc.

Cái mô hình chiến hạm này có thể chính là một tác phẩm của thời đại đó. Chỉ có điều nó thật sự chỉ là một cái mô hình sao. Ánh mắt Lý Diệu chợt lóe sáng, nâng mô hình chiến hạm mô hình trong lòng bàn tay lên, tâm tư của hắn thay đổi thật nhanh.

Nếu như đây chỉ là một món hàng mỹ nghệ thì không cần thiết phải bí mật đặt trong Càn Khôn giới, thậm chí còn dùng cấm chế khóa lại.

Lý Diệu thầm nghĩ nhất định trong này có gì đó quái lạ.

Chỉ trầm ngâm trong chốc lát, đột nhiên Lý Diệu đưa ngón tay giữa lên miệng cắn, nhỏ một giọt máu tươi lên trên mô hình chiến hạm. Hắn muốn dùng phương pháp nhỏ máu tế luyện của Bách Luyện tông để thử dò xét bí mật của mô hình chiến hạm này.

Mô hình chiến hạm tham lam hút lấy giọt máu của Lý Diêu. Lúc này, trên thân chiến hạm đột nhiên tỏa ra một đạo hồng quang yếu ớt sau đó khẽ run lên.

- Có tác dụng.

Nhìn thấy một màn này, trong lòng Lý Diệu chợt vui vẻ lên.

Phương pháp nhỏ máu tế luyện này không phải cứ nhỏ xuống một giọt máu tươi là sẽ khiến bảo vật tự động nhận chủ đơn giản mà cần phải có một loạt bí pháp dài dòng phiền phức.

May mà cái mô hình chiến hạm này không bài xích máu của hắn, cho nên có thể thấy rõ đây là tác phẩm của tu chân giả nhân loại. Nếu như đây là pháp bảo của yêu tộc hay người tu ma hoặc là một tinh không dị tộc nào khác luyện chế thì sợ rằng sẽ không dễ dàng tiếp nhận máu của tu chân giả nhân loại như vậy.

Đối với pháp bảo của thời đại Tinh Hải đế quốc, Lý Diệu không hề dám khinh thường, mười ngón của hắn vung lên, trích ra mười giọt máu ở đầu ngón tay, sau đó hắn cắn chóp lưỡi, phun ra ba giọt máu.

Máu ở đầu ngón tay và đầu lưỡi hòa vào nhau, hóa thành một chùm sương máu. Dưới âm thanh lẩm bẩm của Lý Diệu, sương máu dường như có được sinh mệnh, đan thành một tấm huyết võng bao phủ mô hình chiến hạm lại, sau đó bị chiến hạm hấp thụ toàn bộ.

Trong nháy mắt, Lý Diệu cảm giác mình và mô hình chiến hạm thành lập một kết nối tinh thần vô cùng yếu ớt. Cảm giác này cũng tương tự như lần đầu tiên hắn mặc tinh khải.

Lúc này tim Lý Diệu như đập loạn nhịp, từ trong linh căn tràn ra mấy chục đạo linh tuyến, nhẹ nhàng tiến vào trong mô hình chiến hạm trước mắt. Tốc độ của linh tuyến vô cùng thần tốc, mô hình chiến hạm chẳng hề chống cự, mà trái lại còn sinh ra sức hút mạnh mẽ, dường như muốn hút toàn bộ thần hồn của Lý Diệu vào trong.

Đến khi Lý Diệu phát hiện ra tình hình không ổn thì đã không kịp. Bên trong mô hình chiến hạm có một vòng xoáy đáng sợ mạnh mẽ hút thần hồn của hắn vào trong.

Trước mắt Lý Diệu đột nhiên xuất hiện hai thế giới khác nhau.

Trong thế giới thứ nhất, thân thể hắn vẫn ở trong phòng, nâng mô hình chiến hạm kia trên tay.

Còn bên trong thế giới thứ hai thì dường như hắn đã đi tới một không gian nhỏ hẹp bị khói xám bao phủ, không cách nào rời đi.

Trước mặt là một đạo màn sáng xoay quanh 360 độ, thỉnh thoảng toát ra vô số giao diện khống chế huyền ảo, phiền phức hơn gấp trăm lần so với hệ thống điều khiển của luyện khí lô hoặc tinh khải.

Nhưng khiến Lý Diệu kinh ngạc hơn cả chính là ở bên trong màn sáng kia xuất hiện một người khổng lồ bộ dạng ngây ngốc. Nhưng khi hắn định thần nhìn lại thì người khổng lồ này dĩ nhiên lại là bản thân hắn.

Kích thước của bản thân và góc nhìn quái lạ như vậy khiến cho Lý Diệu nghĩ đến một khả năng, hắn tự nhủ:

- Lẽ nào, một phần thần hồn của ta đã tiến vào buồng lái của mô hình chiến hạm này sao? Cảnh tượng hiện ra trước mắt ta chẳng lẽ là hệ thống điều khiển của mô hình chiến hạm sao? Cái mô hình chiến hạm này thật sự có thể bay lên được sao?

Lúc này, hắn chợt động ý niệm, khống chế giao diện điều khiển kia, trên màn hình lập tức toả ra ánh sáng chói lọi, xuất hiện vô số tin tức rắc rối phức tạp.

Phù văn của thời Tinh Hải đế quốc và phù văn của Thiên Nguyên giới khác biệt rất lớn. Lý Hiệu còn chẳng hiểu đa số những thông tin hiện lên trên màn sáng, càng không nói đến cách điều khiển mô hình chiến hạm.

Dưới sự luống cuống của Lý Diệu, mô hình chiến hạm lảo đảo bay lên, tỏa ra ánh sáng lung linh, phù văn lóe lên, thậm chí lúc này có một đạo linh năng tạo thành vòng bảo vệ loại nhỏ hiện ra. Ngay lúc này, trong đầu Lý Diệu như trúng phải tầng tầng cự chùy nện xuống.

Tuy thần hồn Lý Diệu khá kiên cố, nhưng muốn điều khiển cái mô hình chiến hạm này thì vẫn đành lực bất tòng tâm.

Càng không cần phải nói tới việc mô hình chiến hạm này đang dùng một loại phương thức nào đó mà hắn không thể hiểu được để liên tục rút lấy linh năng từ trên người hắn, tiêu hao cho quá trình phi hành.

Mô hình chiến hạm giống như một con ruồi không đầu, đang bay loạn trong phòng, hết vòng trái lại lượn phải, va chạm khắp nơi, có vài lần suýt chút nữa đụng vào thân thể Lý Diệu.

- Tiểu Hắc, chặn nó lại.

Lý Diệu bị doạ tới chảy mồ hôi lạnh ướt sũng người, hắn dốc hết sức bình sinh muốn rút thần hồn ra. Rất may, dường như mô hình chiến hạm ý thức được hắn đang gặp nguy hiểm nên sau khi xoay tròn nửa vòng, chiến hạm tự động giảm bớt tốc độ, ngừng lại.

Rốt cục thần hồn của Diệu cũng thoát ra, ánh sáng trên thân chiến hạm đã tan biến, mô hình chiến hạm trở lại thành màu xám bạc không chút bắt mắt. Sắc mặt Lý Diệu đen như màu đất, thở dốc liên hồi. Lần này quả thực là hắn quá liều lĩnh.

Nếu như cái mô hình chiến hạm này có ác ý hoặc chủ nhân trước của nó bố trí một loại bí pháp thâm độc nào đó, vậy rất có thể toàn bộ linh năng của Lý Diệu đã bị nó hút khô.

Cân nhắc cả nửa ngày, Lý Diệu suy đoán mô hình này rất có thể là pháp bảo dùng để huấn luyện người điều khiển tinh thạch chiến hạm tại thời đại Tinh Hải đế quốc.

Hệ thống điều khiển của mô hình này hẳn là giống như đúc với một cái tinh thạch chiến hạm chân chính.

Chỉ cần có thể thông thạo thao túng mô hình chiến hạm này thì sẽ trở thành người điều khiển hợp lệ, có thể điều khiển tinh hạm của đế quốc, quét ngang tinh vực, hủy diệt từng cái tinh cầu.

Kết luận này khiến cho Lý Diệu cười khổ không thôi. Một cái pháp bảo huấn luyện đối với hắn mà nói quả thật là vô dụng. Coi như hắn học được cách điều khiển tinh thạch chiến hạm của thời đại Tinh Hải đế quốc thì lại làm sao.

Trải qua thương hải tang điền, thời gian mấy ngàn năm qua đi, hắn biết đi tới chỗ nào tìm một chiếc tinh hạm đây. Có điều khi nghĩ kỹ lại thì cũng chưa chắc mô hình này đã vô dụng với hắn.

- Cái mô hình chiến hạm này có cách thức điều khiển phức tạp như thế, chắn hẳn đối với việc rèn luyện tinh thần lực của ta sẽ có nhiều chỗ tốt, có khả năng gia tăng kỹ xảo điều khiển tinh khải và siêu toa của ta.

- Mặt khác, cái mô hình chiến hạm này có chất liệu quái lạ, mức độ kiên cố không phải bình thường, nếu có thể dùng một tia thần niệm điều khiển thì có thể sử dụng nó như một pháp bảo trinh sát vô cùng tốt.

- Nếu chiến hạm gia tốc đến cực hạn, thậm chí có thể giống như một viên đạn bắn tới.

- Một viên đạn hoàn toàn do ta khống chế, thích làm gì thì làm, sẽ trợ giúp cho ta rất nhiều trong chiến đấu.

Liên tiếp nghĩ đến những diệu dụng của mô hình chiến hạm, tâm tình Lý Diệu nhanh chóng trở nên vô cùng thoải mái, hắn quyết định chờ sau khi trở lại Đại Hoang Chiến Viện thì tìm một địa phương yên lặng trống trải, cố gắng tu luyện kỹ năng điều khiển chiến hạm một hồi.

Đến thời điểm hắn chém giết với kẻ địch, mô hình chiến hạm này sẽ trở thành vũ khí bí mật của hắn.

- Không sai, không sai, ta đạt được từ Càn Khôn giới nhiều tinh tủy như vậy, giúp tạo nên dị biến cho cấm chế của Tiểu Hắc, lại còn đạt được chiếc mô hình tinh hạm đế quốc này nữa. Đây quả thật là một khởi đầu vô cùng tốt cho hành trình U Ám Tuyệt Vực của ta.

- Mặc dù ngươi chỉ là mô hình chiến hạm nhưng ta cũng không ngại lấy cho ngươi một cái tên, ngoại hình của ngươi hung hãn như một ác long, vì vậy ta gọi ngươi là Kiêu Long Hào.



Địa điểm mà Lý Diệu và Bành Hải gặp mặt vẫn là phòng tu luyện tư nhân của Bành Hải.

Hơn một năm trước, Lý Diệu từng ở nơi này tiếp nhận qua một tháng đặc huấn, sau đó mới có thể đoạt được danh hiệu trạng nguyên của Phù Mâu thành. Vì vậy nơi này mang lại cho hắn rất nhiều hoài niệm.

- Bành sư huynh!

Hơn một năm không gặp, khí chất của Yêu Đao Bành Hải càng thêm nội liễm, thoạt nhìn thì hắn giống như một thương nhân tinh anh, hoàn toàn không thể nhận ra hắn là tu chân giả có thực lực cường đại quanh năm chém giết ở sâu trong đại hoang.

Bành Hải chính là thần tượng của Lý Diệu thời cao trung, trong thời điểm hắn khó khăn nhất, Bành Hải đã không chút do dự trợ giúp hắn. Hai người đều có cùng một vị ân sự khai sáng con đường tu chân cho mình, bởi vậy giữa họ có quan hệ sư huynh đệ rất thân cận.

- Khá lắm, hơn một năm nay ở trong chiến viện, ngươi lại có thể tạo ra oanh động lớn như vậy, ngay cả những kỷ lục tồn tại rất lâu trong Đại Hoang Chiến Viện của ta cũng bị ngươi phá vỡ.

Yêu đao Bành Hải hết sức cao hứng nói với Lý Diệu.

Bành Hải là người muốn khai tông lập phái, bây giờ có một tên tiểu sư đệ có thực lực mạnh mẽ như vậy thì sẽ mang lại rất nhiều chỗ tốt cho việc thành lập thế lực của bản thân hắn sau này.

- Ngươi có biết, hiện tại danh tự "Kền kền Lý Diệu" đã có chút danh tiếng trong tu chân giới không? Ngay cả thời điểm ta chém giết ở sâu trong đại hoang cũng có không ít tu chân giả nói cho ta nghe về tin tức của ngươi, ngươi tạo thành áp lực không nhỏ sư huynh đấy.

Bành Hải sang sảng cười nói.

- Ta có thể đạt được 40 ngàn phân là do có vận may lớn, đầu tiên là gặp phải một lần thú triều bạo phát quy mô lớn ở nội thành, lúc ở trong Lôi Đình cốc khiến cho Thiết Quyền Hội và Loạn Nhận Đường tự giết lẫn nhau, đạt được 10 ngàn phân cực kì trọng yếu.

Lần đó quả thật là Lý Diệu chiếm quá nhiều tiện nghi.

- Những việc này chỉ là chuyện nhỏ, ngươi đạt được 40 ngàn phân cũng được, chiếm tiện nghi trong Lôi Đình cốc cũng được, tất cả đều chỉ là trò chơi của trường đại học mà thôi, thứ những cao thủ có thâm niên trong trong Tu Chân giới quan tâm không phải những thứ này.

Bành Hải lắc đầu, nói:

- Sợ rằng chính ngươi còn không biết, thứ chân chính khiến ngươi thành danh là việc ngươi lang bạt trong Lôi Âm sơn mạch mười mấy ngày nhưng lại có thể ra khỏi đó mà lông tóc không tổn hao gì. Lôi Âm sơn mạch là nơi nào thì tất cả mọi người trong Tu Chân giới đều biết, đã có không ít cao thủ Trúc cơ kỳ đi vào đó rồi gặp phải kết cục hài cốt không còn. Nhưng một mình ngươi, một Luyện Khí kỳ nho nhỏ lại có thể lang bạt mười mấy ngày đêm trong Lôi Âm sơn mạch, cuối cùng còn có thể toàn thân trở ra, đây tuyệt đối là một kỳ tích.

- Bởi vì chuyện này, cái tên Kên Kền Lý Diệu mới có thể truyền đến sâu trong đại hoang.

Trong lòng Lý Diệu chợt động, móc ra một bộ Yêu Thú Tham Trắc Khí hoàn toàn mới từ trong túi đeo lưng, nói:

- Bành sư huynh, ta có thể lang bạt lâu như vậy trong Lôi Âm sơn mạch phần lớn nhờ vận may, tuy nhiên mặt khác là bởi vì ta đã luyện chế ra pháp bảo này!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch