Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tu Chân Tứ Vạn Niên

Chương 283: Lựa Chọn Sơn Hải Phái.

Chương 283: Lựa Chọn Sơn Hải Phái.




Mua Nhiều Truyện Khác Alo 0396917328 Or https://www.facebook.com/ErisNood Nha.



-----------------------------

- Còn có việc kinh doanh trên mạng nữa, chúng ta không cần thiết lựa chọn hình thức bán ra truyền thống, phần lớn những người sử dụng Yêu Thú Tham Trắc Khí là tu chân giả trung cấp, cho nên nên tuổi của họ không lớn lắm, bọn họ là những người nóng lòng thử nghiệm sự vật mới mẻ nhất. Ta có một tên bạn học làm tổng giám ở Trảm Nguyệt Kiếm tông, hắn có nói qua việc Trảm Nguyệt Kiếm tông chuẩn bị thành lập một mạng lưới kinh doanh phi thường đặc biệt trên mạng, có lẽ chúng ta có cơ hội hợp tác.

- Nói chung, Linh Hoạt tông chiếm giữ ưu thế tuyệt đối trong lĩnh vực luyện chế và tiêu thụ pháp bảo truyền thống, vậy chúng ta sẽ nhảy ra khỏi cái vòng tròn này, khiến ngọn lửa chiến tranh thiêu đốt càng to lớn hơn!

Lý Diệu liên tục gật đầu, lại có chút không rõ:

- Ta biết Trảm Nguyệt Kiếm tông, họ là một tông phái tu kiếm phi thường cường đại nằm trong top 500, chuyên tu luyện phi kiếm, nhưng phi kiếm và chuyện buôn bán có vẻ như không có quan hệ gì thì phải.

Thượng Liên Lăng cười thần bí:

- Đây là bí mật trong làm ăn, đến thời điểm đó ngươi biết là được rồi.

Đồng thời điểm, tổng bộ Sơn Hải phái ở Đại Hoang có biến.

- Đùng!

Một nắm đấm lún sâu vào cái bàn làm việc được làm từ thiết mộc, lưu lại quyền ấn cực kỳ rõ ràng.

Chén trà, văn kiện, tinh não trên bàn đều nhảy lên.

- Linh Hoạt tông khinh người quá đáng!

Mặt Thượng Quan Gia đỏ tới mang tai, gân xanh trên cổ lộ ra, hai mắt che kín tơ máu, nhìn hắn giống như đang tẩu hỏa nhập ma.

Thượng Quan Gia ngoài ba mươi tuổi, là chưởng môn Sơn Hải phái, tu chân giả quản lý tu vi Trúc Cơ kỳ.

Hắn làm chưởng môn thực sự có chút uất ức.

Hai năm trước, cha hắn là Thượng Quan Vũ, chưởng môn đời trước của Sơn Hải phái, trùng kích cảnh giới Kết Đan thất bại, tẩu hỏa nhập ma nên bị thương nặng, không thích hợp đảm nhiệm chức chưởng môn nữa.

Mà trong Sơn Hải trong phái, không có tu chân giả quản lý cao cấp hơn.

Tuy ở phía nam có không ít tông phái, bắt đầu lưu hành "nghề nghiệp chưởng môn nhân" nhưng cái gọi là chưởng môn chỉ phụ trách kinh doanh hằng ngày của môn phái, người đó có thể từ ngoại giới mời đến, họ được trả rất nhiều tiền cho việc này, và trách nhiệm của họ là điều hành những tông phái này phát triển.

Có điều, Sơn Hải phái vẫn là một tông phái khá truyền thống, chưởng môn phải được tuyển chọn ra từ người nội bộ.

Thượng Quan gia tộc là cổ đông lớn nhất của Sơn Hải phái, Thượng Quan Gia lại là con trai của chưởng môn đời trước, hơn nữa còn là một trong những tu chân giả quản lý cao cấp nhất môn phái, nên hắn được hai nguyên lão Khương Văn Bác, Quan Hùng chống đỡ, cứ như vậy mà trở thành một đời trưởng môn trẻ tuổi nhất Sơn Hải phái.

Lúc mới đầu, Thượng Quan Gia từng có dã tâm bừng bừng, kiên quyết tiến thủ, hi vọng xây dựng Sơn Hải phái trở thành tông phái lớn nhất liên bang.

Nhưng hiện thực và lý tưởng thực sự chênh lệch quá lớn, kinh nghiệm quản lý hắn học được ở trong đại học hoàn toàn là lý luận suông.

Khi thật sự vận hành một tông phái cỡ lớn, các loại tạp vụ nhiều vô số kể.

Tu chân giả có các loại thủ đoạn phát tài, nhưng tiêu dùng hằng ngày là con số trên trời.

Chưa nói những cái khác, chỉ nói việc tông phái phải nuôi hơn trăm tu chân giả về hưu và tiền thuốc thang mỗi ngày cũng đủ làm hắn đau đầu.

Hơn trăm người này đều là những người sống mấy trăm năm, bọn họ chém giết ở trong Đại Hoang, lập vô số công lao cho Sơn Hải phái, rất nhiều người vì Sơn Hải phái mà bị thương nặng, họ phải dựa vào các loại linh đan diệu dược đắt đỏ đến duy trì, trong đó có cả cha của hắn là Thượng Quan Vũ, bởi vậy Thượng Quan Gia không thể mặc kệ.

Nhưng tuổi thọ của tu chân giả lại đặc biệt cao, một số lão tiền bối đã sống hơn hai trăm tuổi, tuy họ cụt tay gãy chân, không ra chiến trường được nhưng mỗi ngày lại tiêu thụ lượng lớn thiên tài địa bảo, linh đan diệu dược, nhìn dáng dấp thì sống thêm tám mươi hay một trăm năm cũng không có vấn đề gì.

Đương nhiên tám mươi hay một trăm năm này phải nhờ Sơn Hải phái cung dưỡng, không thể một cước đá người ta ra ngoài cửa được, nếu làm như vậy thìcòn ai nguyện ý liều mạng vì Sơn Hải phái nữa.

Nhà dột còn gặp mưa, thuyền nặng lại ngược gió, lúc liều mạng mới lên chức, nhiệt huyết còn chưa bắt đầu cháy đã có tin dữ truyền đến, đệ nhất cao thủ Quan Hùng của Sơn Hải phái, trong lúc đang thi hành nhiệm vụ tuần tra mà tông phái mới nhận thì bị thương nặng, thực lực bị hạ thấp đi nhiều.

Tin tức này như một tia chớp suýt chút nữa đánh cho Thượng Quan Gia choáng váng.

Sơn Hải phái là một tông phái bán vũ đấu, có hai tuyến nghiệp vụ, một tuyến quan trọng nhất dựa vào việc Quan Hùng dẫn dắt một đám tu chân giả chiến đấu, tiếp nhận nhiệm vụ của chính phủ liên bang, đi vào sâu trong Đại Hoang săn giết yêu thú, dò xét mỏ quặng.

Hiện tại Quan Hùng bị thương nặng, tương đương với việc đánh gãy một chân của Sơn Hải phái. Hơn nữa cái chân đó là cái chân đặc biệt tráng kiện.

May mà trong bất hạnh lại có chuyện vui, vì hành vi anh dũng của Quan Hùng nên họ được chính phủ liên bang khen ngợi, không chỉ nhận được vài đơn đặt hàng lớn mà còn được cho vay một khoản tiền lớn với lãi xuất thấp.

Thượng Quan Gia cắn răng, lợi dụng số vốn cho vay này, tiến hành làm một dây chuyền sản xuất pháp bảo, nỗ lực chuyển mình.

Nhưng việc chuyển mình không hề dễ dàng, Sơn Hải phái luyện chế ra vài món pháp bảo tinh vi, lại rơi vào bốn chữ ‘ngốc, đại, thô, hắc’, nên bị thị trường tẩy chay rất nhanh.

Thời khắc đang tiến thối lưỡng nan, hắn gặp được Yêu Thú Tham Trắc Khí có tiềm lực mười phần này.

Lần này Sơn Hải phái lấy ra toàn bộ của cải, vùi hết vào Yêu Thú Tham Trắc Khí với tinh thần được ăn cả ngã về không.

Kết quả nghiên cứu thị trường thị trường làm người ta rất thoả mãn, mà dưới sự giám sát của Lý Diệu, sau khi dây chuyền sản xuất được cải tạo, chất lượng pháp bảo luyện chế ra tốt hơn rất nhiều.

Ngay ở thời điểm Thượng Quan Gia cho rằng lần này Sơn Hải phái đã đến thời khắc đổi vận, một con quái vật khổng lồ Linh Hoạt tông đột nhiên xuất hiện, không những muốn phá Sơn Hải phái ở trên thị trường mà còn muốn nuốt chửng cả Sơn Hải phái!

Báo cáo trong tay Thượng Quan Gia giống như tam muội chân hỏa, từ lòng bàn tay hắn lan vào trong lòng.

Thượng Quan Gia hận không thể trực tiếp xé nát văn kiện.

Hắn bình tĩnh nửa phút, sau đó miễn cưỡng đè nén xuống tâm tình phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi nhìn xuống.

- Lại có mười hai cửa hàng bán ra chấm dứt hợp tác với chúng ta.

- Không có tìm được nhà cung cấp tinh nhãn mới, Phi Tinh phủ đồng ý hợp tác với chúng ta, nhưng giá cả muốn tăng lên 30%.

- Đây thuần túy là thừa dịp cháy nhà hôi của!

- Linh Hoạt tông lại đưa ra ý đồ thu mua lần nữa, nhưng điều kiện càng ngày càng hà khắc.

Thượng Quan Gia nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, cảm thấy trong lỗ mũi tràn đầy mùi vị lưu huỳnh, hỏa diễm thiêu đốt trong lồng ngực càng lúc càng vượng.

Một tên tu chân quản lý, trong chuyện làm ăn vừa phải chú ý hoà thuận để phát tài, vừa chú ý lãnh khốc vô tình, bất luận món đồ gì, chỉ cần thích hợp là có thể lấy ra làm giao dịch.

Có điều, Thượng Quan Gia lại là một người có tính cách khô khốc, cố chấp quật cường.

Không nói Sơn Hải phái là tông phái cổ lão có truyền thừa mấy trăm năm, sâu trong xương tủy có vinh dự của riêng mình.

Trong cạnh tranh thương mại, không ngờ Linh Hoạt tông chọn dùng thủ đoạn đê hèn hùng hổ doạ người như vậy, thậm chí còn xếp gián điệp ở trong Sơn Hải phái.

Bởi vậy khi Linh Hoạt tông đưa ra điều kiện thu mua, Thượng Quan Gia tuyệt đối không thể đáp ứng.

Trong hiệp nghị mua lại của Linh Hoạt tông đưa ra, thứ Linh Hoạt tông muốn chiếm đoạt chỉ là toàn bộ tài sản của Sơn Hải phái, còn người lại phải trải qua kiểm tra của Linh Hoạt tông, quyết định những người tài năng có được ở lại trong Sơn Hải phân đà của Linh Hoạt tông hay không.

Có thể tưởng tượng, những lão tiền bối đã từng lập công lao cho Sơn Hải phái sẽ chẳng có cơ hội lưu lại.

Sau khi được phát một phần sinh hoạt phí thì sẽ bị đuổi ra khỏi cửa.

Tuy ngày thường Thượng Quan Gia có không thích những môn nhân bị thương tật và môn nhân về hưu, nhưng hắn tuyệt đối không cho phép những người khác trà đạp họ.

Thượng Quan Gia rất muốn đá cho bọn họ bay ra ngoài, nhưng hắn không làm được!

Coi như chỉ vì những môn nhân thương tàn và môn nhân về hưu này, hắn cũng muốn đấu với cá mập Cừu Quan Ngọc đến cùng!

Răng nanh của Thượng Quan Gia cắm thật sâu vào môi, tiếp tục xem báo cáo.

- Ba tông phái hợp tác mấy chục năm cùng chúng ta, đều từ chối cho chúng ta mượn tiền, điều này cũng khó trách, trong cục diện này, còn ai chịu cho chúng ta mượn tiền nữa?

- Cái gì! Lại có ba vị cổ đông, muốn tách cổ phần ra chuyển nhượng cho Linh Hoạt tông sao!

Thượng Quan Gia giống như một con cá giãy dụa bên trong giỏ, lồng ngực phập phồng, sau đó chán nản ngồi trên ghế làm việc, không động đậy nữa.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng truyền đến, thư ký nhắc nhở hắn:

- Quan trưởng lão và Khương trưởng lão đến.

Bây giờ người Sơn Hải phái đều thấp thỏm, không ít cổ đông đã đồng ý để Linh Hoạt tông thu mua, dù sao gắng gượng chống đỡ, rất có thể sẽ là cục diện phá sản.

Chỉ có Quan Hùng và Khương Văn Bác là ngoan cố, hai người này cũng là người Thượng Quan Gia tín nhiệm nhất.

- Mau mời vào.

Thượng Quan Gia chỉnh lại quần áo, thu thập tâm tình, mời hai vị trưởng lão vào.

Đáy mắt hai người không giấu nổi sắc mặt vui mừng khiến Thượng Quan Gia hơi sững sờ.

- Đùng!

Quan Hùng đánh ra một đạo diệt âm phù ở xung quanh, sau đó tạo một lớp cấm chế khiến cho ngoại giới không cách nào nghe được âm thanh bên trong phòng.

- Đùng!

Khương Văn Bác tiện tay đánh ra một đạo linh phù, ánh sáng màu vàng loé lên, kiểm tra từng đồ vật bên trong phòng, bảo đảm không có pháp bảo nghe trộm.

Dáng dấp trịnh trọng của hai người khiến cho Thượng Quan Gia kinh ngạc, lập tức hỏi:

- Hai vị trưởng lão, cục diện có biến hóa gì sao.

Khương Văn Bác và Quan Hùng liếc mắt nhìn nhau, mỉm cười đáp:

- Chưởng môn, chẳng biết ngài có nghe nói qua về Yêu Đao Bành Hải không?

Thượng Quan Gia gật đầu:

- Đương nhiên ta biết Yêu Đao Bành Hải, hắn là cao thủ trúc cơ trẻ tuổi nhất, năm ngoái liên tục săn giết hai con yêu thú mạnh mẽ trong Đại Hoang, khiến toàn bộ Tu Chân Giới náo động, có người nói hắn có khả năng trở thành cường giả Kim Đan trẻ tuổi nhất liên bang!

- Hắn từng là nhân vật vật chủ quản trong Xích Tiêu phái, dưới sự chủ trì của hắn, Xích Tiêu phái phát triển cực nhanh, trong vòng hai năm, tiến vào top 500 tông phái mạnh nhất, thực lực tổng hợp tăng lên hơn bảy mươi bậc.

- Có điều ta nghe nói, hắn đã rời khỏi Xích Tiêu phái, trở thành một tán tu.

- Bỗng nhiên các ngươi nhắc tới Yêu Đao Bành Hải là có ý gì.

Quan Hùng nhếch miệng nở nụ cười, nói:

- Chưởng môn, ngài nói không sai, có điều Yêu Đao Bành Hải còn có một thân phận khác, hắn là sư huynh Lý Diệu.

Mắt Thượng Quan Gia sáng lên, rồi lại ảm đạm đi, nói:

- Ta biết rồi, Bành Hải và Lý Diệu đều là học sinh trong Đại Hoang Chiến Viện, tự nhiên là quan hệ sư huynh đệ, có điều năm nào Đại Hoang Chiến Viện cũng có cả ngàn học sinh, giữa bọn họ chênh lệch mười mấy bậc, muốn kéo lên cái quan hệ này, e sợ rất khó.

Khương Văn Bác lắc đầu nói:

- Chưởng môn, ngài có chỗ không biết, quan hệ giữa Lý Diệu và Bành Hải không đơn giản là học sinh trong Đại Hoang Chiến Viện, hai người bọn họ đều đến từ Phù Mâu thành, có cùng ân sư, là sư huynh đệ thân cận nhất!

- Cái gì!

Thượng Quan Gia lập tức đứng lên, trong nháy mắt tim đập nhanh hẳn.

Tu chân giả có tình cảm rất sâu nặng đối với ân sư thụ nghiệp của mình.

Mặc kệ sau này có bao nhiêu lão sư, ân sư thụ nghiệp mãi mãi chỉ có một.

Như vậy quan hệ sư huynh đệ này khẳng định không giống bình thường.

Khương Văn Bác tiếp tục nói:

- Hiện tại Lý Diệu kéo lên quan hệ với Yêu Đao Bành Hải, có ý định đầu tư vào Sơn Hải phái, đầu tư hạng mục Yêu Thú Tham Trắc Khí, Bành Hải còn có giao thiệp rất mạnh với mạng lưới tiêu thụ ở phía nam liên bang, chưởng môn xem thử.

Thượng Quan Gia dùng sức vò mặt một cái, cố gắng bình tĩnh nói:

- Yêu Đao Bành Hải muốn làm chủ Sơn Hải phái.

Khương Văn Bác lắc đầu, nói:

- Không phải, Yêu Đao Bành Hải không có hứng thú đối với chuyện khống chế Sơn Hải phái, không hề định can thiệp vào việc vận hành của Sơn Hải phái, người ta nói rất trực tiếp, thứ nhất, nhìn mặt mũi sư đệ Lý Diệu nên giúp Sơn Hải phái một lần, thứ hai, hắn phi thường xem trọng hạng mục Yêu Thú Tham Trắc Khí này, muốn ăn cái bánh gato này với chúng ta!

Thượng Quan Gia cười khổ một tiếng, biết mình cả nghĩ quá rồi.

Bản thân Sơn Hải phái là tông phái nhị lưu, hiện tại lại đối mặt hoàn cảnh khốn khó, họ là một củ khoai lang bỏng tay.

Coi như Yêu Đao Bành Hải muốn khống chế một tông phái thì cũng không cần thiết phải lựa chọn Sơn Hải phái.

- Được!

Thượng Quan Gia đập bàn.

- Chỉ cần có thể đấu một trận với Linh Hoạt tông, cái gì cũng có thể bàn!




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch