Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 309:

Chương 308 Hình thái chiến đấu của Tiểu Long Long!






Uỳnh!!!

Giang Tà thi triển ra một chiêu truy hồn đoạt mệnh, va chạm lên kết giới phòng ngự, mặc dù vẫn không thể chấn động gì nhưng truyền ra một tiếng vang lớn.

“Chuyện gì thế?”

“Động tĩnh lớn như vậy?”

“Đi, chúng ta đến xem thử.”

Đệ tử Thiết Cốt Phái không ngủ, từng nhóm từng đội hướng về phía sau núi, đi về vị trí vừa phát ra tiếng vang.

“...”

Trong chốc lát, tất cả bọn họ đều trợn tròn mắt.

Bởi vì chưởng môn chổng mông, nằm úp trên cỏ, trên quần có một lỗ lớn, lộ ra phần da sưng đỏ.

“Chưởng môn.”

Các đệ tử kinh ngạc hô lên lao đến.

“Đừng… đừng qua đây!”

Quân Thường Tiếu nghiến răng nghiến lợi nói:

“Bổn tọa nằm một chút là được rồi!”

Dùng Tung Vân Bộ, nỗ lực leo lên đỉnh núi, nhưng mông vẫn bị quét qua, cả người cũng dưới lực tấn công, trực tiếp bay vào trong trận pháp.

Nói thật, có chút thảm hại.

Nhưng cũng may mắn sóng năng lượng giúp hắn có thể nhanh chóng vào trong trận pháp.

Nghỉ ngơi một chút, Quân Thường Tiếu ôm mông đúng dậy, nói:

“Chỉ bị quét qua mông mà đau như vậy, nếu như đối mặt trực diện, mình khẳng định không chết cũng bị trọng thương.”

Hệ thống nói:

“Đây là sự cường hãn của Võ Vương.”

“Meo nó!”

Quân Thường Tiếu ánh mắt lấp lóe lửa giận, nói:

“Lão tử nhất định phải nghĩ cách chơi chết tên này!”

Bị đánh vào mông, còn bị đệ tử nhìn thấy, chuyện này rõ ràng mất mặt biết bao nhiêu, nhất định phải báo thù rửa hận!

Đúng lúc này, Tiểu Long Long từ đằng xa lao đến, nhìn thấy cái mông sưng lên của chủ nhân, ánh mặt nó lập tức hiện lên ý giận.

“Gầm!”

Tiểu gia hỏa gầm lớn một tiếng, toàn thân lập tức phun ra ngọn lửa nóng hừng hực.

Chủ nhân bị đánh.

Thân là thú khế ước, nhất định không thể nhịn.

Tiểu Long Long càng nghĩ càng tức, ngọn lửa phun ra lan ra đến hai ba mét.

Quân Thường Tiếu có thể cảm nhận được nó rất tức giận, an ủi nói:

“Đừng vội, đợi chủ nhân trở nên mạnh hơn, tự sẽ hung hăng ngược đãi hắn.”

“Chủ nhân”

Đột nhiên, từ trong ngọn lửa truyền ra tiếng nói non nớt:

“Ta hiện tại đi ngược đãi hắn.”

“...”

Quân Thường Tiếu trợn mắt há hốc mồm.

Tròng mắt của đệ tử cũng thiếu chút nữa lồi ra ngoài!

Tiếng truyền ra từ trong ngọn lửa, lẽ nào là Tiểu Long Long... đang nói chuyện?

Chuyện này không thể nào!

“Soạt!”

Đột nhiên, trong ngọn lửa nóng hừng hực, bước ra một bóng người cao chưa đến một mét, mặc dù toàn thân mờ ảo, nhưng một đám lửa vừa khéo che đi bộ phận quan trọng trên người.

Từ hình thái này, đây giống như một đứa trẻ tám chín tuổi.

Nhưng bắt thịt trên cánh tay, vòm ngực, cơ bụng, nhất là ở chân vô cùng phát triển, vừa nhìn liền biết là người giỏi thể dục!

“Người” này da hiện lên màu đỏ sẫm, giống như than củi cháy đỏ.

Vậy thì.

Vì sao phải bỏ chữ người vào dấu ngoặc kép?

Bởi vì hắn có thân thể con người, nhưng lại có một cái đầu cừu, bên trên rõ ràng có hai cái sừng cong cong!

Càng loạn hơn nữa là, sau mông có một cái đuôi thô dài, phía cuối có một đám lửa đang cháy điên cuồng!

Đây không phải là người.

Đây là yêu quái!

Quân Thường Tiếu và các đệ tử đều ngơ ngác như gà gỗ.

Đúng lúc này, ngọn lửa nóng hực phía sau bắt đầu thu vào trong, rất nhanh biến mật không dấu vết.

Quân Thường Tiếu không còn thấy khế ước thú của mình, vì thế co giật khóe miệng mãnh liệt nói:

“Ngươi… ngươi là Tiểu Long Long?”

“Đúng vậy.”

Quái vật đỏ rực phát giọng nói non nớt, nói: “Chủ nhân.”

“...”

Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa không đứng ổn định mà ngã xuống.

Khế ước thú vậy mà có thể biến thành một quái vật giống như người, lại còn có thể nói chuyện.

Đây… là đang nằm mơ sao?

“Chủ nhân.”

Tiểu Long Long nói:

“Đây là hình thái chiến đấu của ta sau khi tiến hóa, gọi là Long Nhân Hóa.”

Quân Thường Tiếu giật giật khóe miệng nói:

“Nhìn cái đầu của ngươi đến xem, tuyệt đối không giống long nhân, ngược lại càng giống dương nhân (người dê)!”

Tiểu Long Long đáp:

“Ta cần phải tiến hóa vài lần, mới có thể trở thành Long Nhân Hóa chân chính.”

Hệ thống nói:

“Chủ nhân, người ấp ra con hung thú này biến dị rồi, nếu không đoán sai, có lẽ là một huyễn thú.”

Cái gọi là huyễn thú, chú trọng là một chữ huyễn.

Ví dụ như Trư Bội Kỳ, nhìn dường như không có sức mạnh chiến đấu nhưng có thể biến hóa ra mãnh thú, tạo ra sóng âm mạnh mẽ làm kinh hãi đối thủ.

Từ hình thái chiến đấu đầu tiên của Tiểu Long Long, hệ thống xác định đây nhất định là huyễn thuật, từ đó biến thành hình người.

Quân Thường Tiếu nói:

“Tiểu Long Long, ngươi là huyễn thú?”

Huyễn thú?

Các đệ tử nghe thấy tất cả lập tức tỉnh ngộ.

Nếu như là huyễn thú, từ hình thái hung thú biến thành hình người, dường như cũng không coi là hiếm lạ.

Tiêu Long Long nói:

“Hình thái chiến đấu của ta chỉ có thể duy trì trong một giờ, vì thế phải nắm bắt thời gian, giải quyết tên làm chủ nhân bị thương.”

Quân Thường Tiếu nghiêm trọng nói:

“Người tổn thương ta là Võ Vương đấy.”

Tiểu Long Long hiện lên ánh mắt khinh bỉ đầy nhân tính hóa, nói:

“Chỉ cần không phải Võ Vương đỉnh phong, ta có thể ngược đãi hắn sống không bằng chết.”

“Vậy sao?”

Quân Thường Tiếu nói.

“Chủ nhân.”

Tiểu Long Long kiêu ngạo nói:

“Người muốn còn sống hay muốn xác chết?”

Quân Thường Tiếu nhìn nó hống hách lợi hại như vậy, nói:

“Nếu có thể đánh được hắn, đầu tiên đánh cho thừa sống thiếu chết, rồi vác về đây cho ta.”

“Được.”

Tiểu Long Long bước dài lao ra ngoài trận pháp, bộ phận quan trọng dưới hạ thể luôn có một đám lửa che đi.

“Đừng đi.”

Quân Thường Tiếu vội vàng nói:

“Phía trước là...”

“Á…!”

Tiếng trượt chân rơi xuống vách núi nhanh chóng truyền ngược lại.

Quân Thường Tiếu: “...”

Đám đệ tử: “...”

Khế ước thú này của ta, rốt cuộc có đáng tin cậy hay không đây!

“Soạt!”

Giang Tà nhảy lên vài cái, ổn định rơi xuống trên mặt đất, khóe miệng cười lạnh.

Tiểu tử.

Một đòn Truy Hồn Đoạt Mệnh vừa rồi của ta, lực lượng tầm 300 vạn cân, cho dù chỉ đánh vào mông ngươi, kết cục nhất định không chết cũng trọng thương!

Giang Tà rất tự tin với sức mạnh bản thân, tuyệt đối không cho rằng một tên Võ Tông nhị phẩm có thể chịu đựng được.

Trên thực tế, thân thể Quân Thường Tiếu tôi luyện hơn một năm, đã tương đối cứng rắn, hơn nữa lại chỉ quét qua mà thôi, vì thế chỉ gọi là vết thương nhẹ.

“Tách!”

Giang Tà búng tay, nói:

“Đợi đại đà chủ cho trận pháp sư đến, phá bỏ trận pháp phòng ngự này, bổn vương nhẹ nhàng giải quyết gọn cả Thiết Cốt Phái.”

“Há há há.”

Hắn ôm mặt, phát ra tiếng cười kỳ quái nói:

“Tất cả đều nằm dưới sự khống chế của bổn vương.”

“A..a..”

Đột nhiên phía trên truyền đến tiếng hét của một đứa trẻ.

“Rầm rầm!”

Cách đó năm mét, bỗng nhiên có đồ vật rơi xuống đập lên mặt đất, đồng thời nhấc lên một trận khói bụi.

Giang Tà đang cười kỳ quái bị dọa cho nhảy dựng lên.

Bụi đất tản đi, trên mặt đất lõm ra một hố sâu hình “người”.

Giang Tà khóe miệng giật giật nói:

“Có người nghĩ quẩn, nhảy vách núi tự kết liễu cuộc đời sao?”

Linh niệm tiến vào trong hố, nắm giữ tất cả bên trong, lập tức ngạc nhiên nói:

“Đây rốt cuộc là người, hay vẫn là hung thú đây?”

Không hổ danh là cường giả Võ Vương!

Bất chợt nhìn thấy một thứ tồn tại vừa giống người vừa giống yêu, chỉ có chút ngạc nhiên mà không hề có chút sợ hãi nào.

“Bạch”

Tiểu Long Long một tay chống lên mặt đất, thảm hại trèo ra khỏi hố.

“Đáng chết!”

Nó phủi bụi đất trên người, ôm đầu cừu, suy sụp nói:

“Lần đầu tiên sử dụng hình thái chiến đấu, vậy mà lại làm ra chuyện mất mặt như vậy.”

“Hửm.”

Giang Tà nói:

“Ngươi rốt cuộc là người hay là yêu quái?”

“Soạt!”

Đột nhiên, Tiêu Long Long xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt đỏ rực lóe lóe tức giận nói:

“Ta là Long Nhân!”

“Tốc độ nhanh thật!”

Giang Tà thay đổi sắc mặt, vô thức muốn tránh đi!

Nhưng đã trễ rồi!

Nắm đấm nhỏ nhìn có vẻ non nớt của Tiểu Long Long, đã hung hắn đấm vào ngực hắn.

Giang Tà có thể dựa vào linh niệm để biết trước, nhưng căn bản không có thời gian tránh đi, thậm chí dùng hai cánh tay để chặn cũng không kịp.

Đùng!

Một nguồn sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường, đột nhiên lan rộng sau lưng Giang Tà, người cũng bay mạnh đi, đập vào vách núi.

“Soạt!”

Tiểu Long Long bước dài lao đến, hai cánh tay đỏ thẫm điên cuồng vung vẩy, triển khai đòn tấn công giống như cuồng phong bão táp.

“Làm tổn thương chủ nhân của ta, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.”

Bụi đất mịt mù, đá vỡ bay loạn xa.

Vách núi chịu sức mạnh của đòn đánh, nhanh chóng nứt vỡ, giống như mạng nhện lan rộng ra phía ngoài.

Hai chữ, tàn bạo!

Bốn chữ, vô cùng tàn bạo!



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch