Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Vu Giới Thuật Sĩ

Chương 1: Xuyên Việt (1)

Chương 1: Xuyên Việt (1)





"Đầu đau quá..."

Đây là ấn tượng đầu tiên sau khi Phương Minh tỉnh lại, trên đầu giống như bị bắn thủng vây, đau đến mức muốn vỡ ra.

Cảnh tượng trước mặt dường như là đang ở trên một cỗ xe ngựa, cả người lắc lư theo thân xe, tác động đến miệng vết thương, khiến Phương Minh đau đến mức phải hít một hơi lạnh.

Mở hai mắt ra, đánh giá cảnh vật chung quanh.

Lọt vào trong tầm mắt là tấm ván gỗ làm thành vách tường, chung quanh cũng không có thiếu thiếu niên tóc vàng mắt xanh phương Tây ngồi, cả đám đều nhắm mắt dưỡng thần, lại không có ai nhìn sang phía này.

Chính mình dường như đang nằm trên sàn nhà, Phương Minh cảm nhận được sàn nhà lạnh buốt dưới lưng, biết nếu mình lại nằm xuống, thân thể sẽ không chịu được, còn có thể bị cảm lạnh nên tranh thủ thời gian giãy dụa đứng dậy.

Nhưng vào lúc này, trong đầu lại nhói đau.

Cơn đau này đột nhiên xuất hiện, còn mang theo rất nhiều hình ảnh ký ức lạ lẫm, hai mắt Phương Minh khẽ đảo, lại hôn mê bất tỉnh.

"Này! Lôi Lâm! Tỉnh..."

Trong lúc mơ màng, Phương Minh đã nghe được tiếng gọi, không khỏi mở hai mắt ra.

"Đây là xuyên việt sao?" Phương Minh nhớ rất rõ ràng hình ảnh cuối cùng mình nhìn thấy là lò phản ứng năng lượng phụ nổ tung sinh ra chùm lửa nóng bỏng.

Một trận nổ mạnh như thế, trong tình huống không có bất kỳ phòng hộ thì hắn tuyệt đối không thể sống sót được.

Huống chi, bản thân hắn sống trên địa cầu, phong cách xe ngựa cùng tấm ván gỗ này không biết là của bao nhiêu năm trước về trước rồi.

Sắp xếp lại những ký ức xuất hiện trong đầu, Phương Minh cũng dần hiểu rõ đối với thân thể cùng thế giới này.

Đây là một thế giới tương tự thời Trung Cổ phương Tây, còn có lực lượng thần bí tồn tại.

Thân thể hiện tại của chính mình này vốn gọi là Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ, là con trai một tiểu quý tộc, bởi vì kiểm tra ra có thiên phú Phù Thủy nên Ước Hàn Pháp Lôi Nhĩ Tử tước- cũng chính là cha của thân thể này đã đăng ký để hắn có thể trở thành một học viên thuộc học viện Phù Thủy, hiện tại hắn đang ngồi trên xe ngựa chạy tới Học viện Phù Thủy.

Nhìn về phía người đánh thức mình, lọt vào trong tầm mắt là một thiếu niên cao lớn.

Mày rậm mắt to, sống mũi cao thẳng, mái tóc dài màu vàng óng, tuy nhiên gương mặt còn có chút non nớt, trên người là bắp thịt rắn chắc, nhìn rất có khí khái đàn ông.

Nhìn thấy Phương Minh tỉnh lại, thiếu niên rất vui mừng cười : "Ha ha... Lôi Lâm, rốt cục cậu đã tỉnh rồi, chậm thêm vài phút nữa thì sẽ không đuổi kịp cơm tối rồi, tôi đoán cậu cũng không muốn đói bụng đâu nhỉ!"

Phương Minh rũ mắt xuống, suy nghĩ một chút là biết thân phận người này.

"Kiều Trị, cám ơn ngươi rồi!"

Thiếu niên thiếu nữ có thể cùng đi Học viện Phù Thủy đều là người được kiểm tra ra có được tư chất Phù Thủy đấy, Kiều Trị này chính là con trai cả của một Vị Bá tước, nghe nói còn rất được vị Bá tước kia thương yêu, lần này vì Kiều Trị có thể tới học viện mà vị Bá tước này đã bỏ ra ân tình và tài nguyên rất lớn.

"Bá tước sao?" Phương Minh thầm suy nghĩ.

Lại nghĩ tới cha của thân thể này, Ước Hàn Pháp Lôi Nhĩ Tử tước, đây chính là một vị thổ hoàng đế có được địa bàn tương đường với một thành phố lớn của kiếp trước, trong tay có trên dưới ngàn binh sĩ. Ở thế giới này, địa vị cùng thực lực móc nối với nhau, phụ thân của Kiều Trị là Bá tước, vậy lãnh địa kia tối thiểu cũng lớn cỡ mấy thành phố lớn, thu nhập một năm cũng có mấy ngàn kim tệ, có thực lực như thế, còn nói là phải tốn một cái giá rất lớn, vậy cha của hắn tốn hao thế nào mới có thể đưa hắn tới nơi này?

Phương Minh nghĩ đến đây thì trong đầu lại nhói đau đớn, một có một hình ảnh nổi lên.

Đó là ở trong mật thất tối tăm, giá gỗ ố vàng tản ra khí tức Cổ lão, chung quanh còn có tro bụi gay mũi.

Dưới ánh đèn, Ước Hàn Pháp Lôi Nhĩ trịnh trọng giao một chiếc nhẫn cho Lôi Lâm: " Lôi Lâm thân ái, đây là chí bảo của gia tộc Pháp Lôi Nhĩ chúng ta, một ước định với Phù Thủy, lúc trước ông nội của cha đã từng trợ giúp một vị Phù Thủy đại nhân bị thương, ngài cho ông nội cái giới chỉ này, hứa hẹn nếu như trong số các hậu nhân của ông nội có người có thiên phú, có thể dựa vào cái giới chỉ này để trở thành học đồ Phù Thủy, tiến vào Học viện Phù Thủy học tập, được miễn phí nhập học! Hiện tại, cha đưa nó cho con, hy vọng con sẽ tiếp nối vinh quang của Gia tộc Pháp Lôi Nhĩ..."

Chiếc nhẫn! ! !

Đồng tử Phương Minh co rút lại, tay phải không tự chủ được sờ lên ngực.

Dưới lớp quần áo bằng tơ truyền đến cảm xúc thô sáp, giống như có một chiếc nhẫn sắt buộc ở phía dưới.

Phương Minh khẽ thở dài một hơi: "May mắn! Không biết là do ánh mắt những người kia không tốt, hay là vì có ước thúc, rõ ràng chưa lục soát cướp đi!"

Ở kiếp trước Phương Minh chính là nhà khoa học nên luôn cảm thấy hiếu kỳ đối với lực lượng thần bí, tràn đầy dục vọng tìm tòi hư thực.

Hơn nữa, hắn cũng không muốn bởi vì mất đi vật quan trọng để nhập học, mà bị trả về gia tộc.

"Tuy chiếm cứ thân thể này, hơn nữa đã tiếp nhận ký ức , nhưng đáng tiếc mình và Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ vẫn có điểm khác nhau, người nhà ở cùng hắn hơn mười năm, nhất định sẽ ra được điểm khác biệt! Nếu như bị cho rằng là ma quỷ phụ thể, lại mời Phù Thủy thần bí đến kiểm tra, mình cũng không chắc có thể giấu diếm được..."

"Nhưng nếu như tiến vào Học viện Phù Thủy, chí ít có thời gian mấy năm không cần trở về, đến lúc đó cho dù có chút thay đổi thì cũng là tình huống bình thường, chớ nói tới chuyện trở thành Phù Thủy thì tính cách sẽ biến thành quái gở quái dị, nếu vẫn giống như trước đây mới là dị thường!"

Trong khi hắn đang tự hỏi thì một đôi bàn tay lớn rất khỏe kéo Phương Minh lên.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch