Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 35: Chỉ là trò đùa (2)

Chương 35: Chỉ là trò đùa (2)
Thạch Mãn Cường bắt đầu hơi xấu hổ, nhưng lập tức tràn đầy tự hào, trống ngực đập phập phồng.



Đám thiếu niên ở bãi để hàng nhìn Thạch Mãn Cường với ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, giành được nhiều đồ ăn ngon như thế, hơn nữa còn vẻ vang vậy, quả thực đúng là giấc mơ của lũ con trai.
Mọi người hô xong, có người đã không kìm nổi, cao giọng hô: - Mau phát thẻ, bắt đầu đấu võ.
Triệu Tiến không để ý tới giọng nói này, chỉ mỉm cười vỗ lưng Thạch Mãn Cường, lên tiếng: - Hy vọng hôm nay ngươi cũng giành được hạng nhất. Vốn Thạch Mãn Cường tràn đầy cảnh giác, cậu ta cũng có tâm lý chống đối với lũ trẻ con nhà giàu này, có điều ban nãy mặt mày rạng rỡ, lại cầu chúc như vậy, trên mặt cậu ta cũng nở nụ cười tươi, trịnh trọng gật đầu.
Thạch Mãn Cường vừa bước xuống bục đất, đám thiếu niên cũng tự động tránh sang hai bên, có mấy người thân thiết với cậu ta đều tiến lên vỗ vai, Thạch Mãn Cười cười khì khì, lôi bánh nướng từ trong ngực ra ăn tiếp.
Phía bên này, sắc mặt của Trần Thăng trên bục đất lại rất khó chịu, chọc Triệu Tiến lạnh lung hỏi: - Tại sao ngươi làm thế?
- Như vậy sẽ có càng nhiều người tới đấu võ, nếu ngươi thắng, ngươi cũng có thể được nở mày nở mặt như cậu ta!
Đối với tính tình trẻ con như thế, Triệu Tiến đương nhiên biết đối phó thế
nào.
Giày vò như vậy xong, đám thiếu niên phía dưới đều rất sốt ruột, chúng muốn sớm bốc thẻ bắt đầu đấu võ, giành giải nhất quá mê người, Thạch Mãn Cường đó cũng không thấy lợi hại là bao.
Tuy nhiên Triệu Tiến an ủi Trần Thăng xong, lại cởi bỏ túi vải, mở hộp thức ăn ra. Hôm nay khác hôm qua, phía Triệu Tiến đã thêm bánh xốp trái cây khô, còn phía Trần Thăng là bánh bao nhân thịt, hai thứ đồ này còn mê người hơn hôm qua, mắt mọi người đều trợn tròn.
- Triệu Tiến, nhanh lên đi! Có người thúc giục phía dưới.
Triệu Tiến biết chuyện khích động cảm xúc này nhất định phải làm đủ thì hiệu quả mới đạt được tốt nhất, đến giờ cũng tương đối rồi, hắn đẩy cái hũ ra phía trước, lên tiếng: - Bốc thẻ, tám người dẫn đầu hôm qua tới bốc
trước!
Hôm nay thiếu niên còn nhiều hơn so với ngày hôm qua, chen chúc ác liệt hơn hôm qua, những đứa nhỏ tuổi gầy yếu không chen nổi lên phía trước, tuy nhiên Triệu Tiến có nói những câu này hay không thực ra không khác biệt lắm, bởi vì tám thiếu niên này đương nhiên đang đứng ở hàng trên cùng, không ai tranh với họ, họ đã chứng minh mình mạnh hơn người khác.
Thạch Mãn Cường cầm cái đầu tiên, Trần Thăng cầm thứ hai, Tôn Đại Lôi và Cát Hương cũng trong tám người trước tiên, bốn người còn lại không phải thân hình to khỏe thì cũng tháo vát linh động.
Đợi tám thiếu niên này lấy xong, các thiếu niên phía sau chen chúc nhau lên, nhưng cậu thiếu niên đầu tiên đến trước chiếc hũ nhìn Triệu Tiến, dè đặt hỏi: - Triệu Tiến, ngươi không lấy một cái sao?
Cậu thiếu niên này vừa nói như vậy, mọi người phía sau cũng đều phản ứng lại. Cho dù hôm qua Triệu Tiến không đấu võ xong, nhưng mấy hôm nay thực lực của hắn đã được chứng minh, cộng với hoạt động này là do Triệu Tiến lo liệu. Bất giác, Triệu Tiến đã có uy tín trong lòng đám thiếu



Triệu Tiến ăn rất nhanh. Mặc dù trong lòng hắn trưởng thành, nhưng Triệu Tiến cữ nghĩ đến cuộc đấu võ ở bãi để hàng đó là cũng cảm thấy rất hưng phấn, đây là bản năng của thiếu niên thậm chí là của đàn ông, đọ sức chiến đấu phân thứ hạng với nhau.
Cơm còn chưa ăn xong, hai huynh đệ Trần Thăng đã tới, vị gia bộc hôm qua lấy điểm tâm cũng đi theo, lần này trong tay xách theo hộp đựng thức
ǎn.
Nhìn thấy gia bộc này, Triệu Chấn Đường và Triệu Chấn Hưng đều chào hỏi. Gia bộc đó tìm một chỗ ngồi ở bên ngoài, cách giá gỗ của con khi rất gần, Triệu Tiến vốn tưởng rằng con khi đó sẽ kêu loạn lên thậm chí sẽ túm người, không ngờ nó rất yên lặng.
- Lúc trước nếu Trần Chiêu Tài ông ta đồng ý, cũng có thể tìm được việc ở trong nha môn, tuy nhiên ông ta hầu hạ Trần Bằng đã lâu, không muốn đi, vì thế làm luôn quản gia. Triệu Chấn Đường hạ giọng nói, đây là nói cho Hà Thúy Hoa nghe.
anlong.us


niên này, so với Triệu Tiến, cho dù điểm tâm mà Trần Thăng đưa ra có thể còn nhiều hơn, nhưng lại không ai ghi nhớ chuyện này.
- Mọi người lấy trước, ta lấy cuối cùng. Triệu Tiến cười nói.
hắn nói như thế, đám thiếu niên mới xông lên lấy thẻ.
Nghe
Tất cả quy trình đều giống ngày hôm qua, hôm nay phân bố thẻ trắng đen còn rất đồng đều, không xuất hiện "mạnh với mạnh đối kháng nhau" như Lưu Dũng với Tôn Đại Lôi trước đó.
Xem Truyện ở truyenfulldich.com
anlong.us




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch