Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 801: Vui mừng ngoài ý muốn

Chương 803: Vui mừng ngoài ý muốn





Lời nói của Hoàng Tự vừa rơi xuống đất, âm thanh hệ thống nhắc nhở tức khắc vang lên

“Siêu nhất lưu lịch sử võ tướng, Hoàng Tự, nhận ngươi là chủ, tiếp nhận hay không?”

Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, hai mắt Diệp Thần đột nhiên sáng lên.

Mẹ kiếp! Hoàng Tự không phải là một nhất lưu lịch sử võ tướng, mà là siêu nhất lưu lịch sử võ tướng......

Ở thời điểm kiếp trước, không ai thu phục Hoàng Trung, càng không ai cứu Hoàng Tự, thế cho nên Hoàng Tự không được ghi lại nhiều trong lịch sử, linh hồn trực tiếp về Địa phủ, trở thành võ tướng chết sớm nhất trong lịch sử.

Mà kiếp trước của Diệp Thần ở thời điểm biết được tin tức này cũng không có cảm giác gì đặc biệt, chỉ cảm giác được Tam Quốc tân thủ khu có một vài nhất lưu lịch sử võ tướng.

Hiện giờ, Diệp Thần trọng sinh, ở đây gặp được cả nhà Hoàng Trung, rồi sau đó không chút do dự ra tay cứu lấy Hoàng Tự, kỳ thật, ngoại trừ muốn thu phục Hoàng Trung còn muốn thu phục Hoàng Tự cùng với Hoàng Vũ Điệp.

Hoàng Vũ Điệp là nhất lưu lịch sử võ tướng, người như vậy Diệp Thần đã sớm biết.

Có thể nói ở kiếp trước, tại thời điểm chư hầu tranh bá, tuy rằng không có nhiều tin tức của Hoàng Vũ Điệp , nhưng cái này cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

Đương nhiên, việc này không quan trọng, quan trọng là kiếp trước Hoàng Tự đã sớm chết ỉu..

Chính xác mà nói, Hoàng Tự chính là võ tướng, hơn nữa là nhất lưu lịch sử võ tướng, nếu như Diệp Thần sau khi cứu được hắn rồi thu phục hắn, tự nhiên là một chuyện tốt.

Có thể nói, con đường hoàng đạo khí vận của Diệp Thần cần rất lớn số lượng võ tướng.

Ai dè, Hoàng Tự căn bản là không phải như Diệp Thần cho rằng là “nhất lưu lịch sử võ tướng”, mà là “siêu nhất lưu lịch sử võ tướng”.

Nếu không, hệ thống sẽ không thông báo như vậy.

Cũng bởi vì nguyên nhân này, Diệp Thần mới cảm giác có chút ngoài ý muốn.

Đương nhiên, Diệp Thần đã sớm hài lòng chuyện ngoài ý muốn này, dù sao thân phận siêu nhất lưu lịch sử võ tướng của Hoàng Tự so với nhất lưu lịch sử võ tướng mà nói là tốt hơn nhiều.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần không hề do dự mà đưa ra lựa chọn

Thu nhận!

Diệp Thần vừa quyết định xong, âm thanh hệ thống trực tiếp vang lên.

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, thành công thu phục siêu nhất lưu lịch sử võ tướng, Hoàng Tự”

Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, lông mày Diệp Thần không khỏi giương lên.

Chuyện vui ngoài ý muốn này quả nhiên không tồi.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần không khỏi cười rồi sau đó tiến lên một bước, trực tiếp đi về phía Hoàng Tự.

Nhìn Hoàng Tự vừa cảm động lại vừa kích động, Diệp Thần vỗ vỗ vai Hoàng Tự, trực tiếp truyền âm:

“Từ hôm nay, ngươi sẽ trở thành vị đại tướng thứ bảy của Luân Hồi tiên vực, thống lĩnh mười vạn binh!”

Hoàng Tự tuy rằng vừa mới bình phục, nhưng giờ đây hắn có thân phận là siêu nhất lưu lịch sử võ tướng nên hoàn toàn có tư cách thống soái mười vạn đại quân, nếu không, Diệp Thần cũng sẽ không nói như vậy.

Diệp Thần truyền âm đến Hoàng Tự tất nhiên là vì tránh khỏi việc các bá tánh xung quanh nghe được cuối cùng truyền tới Lưu Hoành.

Nghe được Diệp Thần truyền âm, Hoàng Tự tức khắc ngẩn ngơ.

Hoàng Tự sau khi nói ra mong muốn “nhận chủ”, trong lòng vẫn luôn nghĩ Diệp Thần sẽ không thu nhận hắn.

Bởi vì Hoàng Tự hắn chỉ là một bá tánh bình thường, còn thân phận Diệp Thần lại vô cùng tôn quý, vừa là chủ U Châu vừa có thể là “tiên nhân”,

Nhưng mà đến giờ, kết quả hoàn toàn vượt qua dự đoán của hắn, Diệp Thần cứu hắn, chẳng những thu nhận hắn còn trực tiếp ủy thác trọng trách cho hắn.

Điều này thể hiện cho cái gì, Hoàng Tự sao có thể không biết, cũng bởi vì biết nên Hoàng Tự mới ngây ngốc tại chỗ.

Đúng lúc này, một cổ cảm giác hưng phấn cộng thêm cảm động tức khắc xuất hiện ở trong lòng Hoàng Tự rồi trực tiếp bùng nổ.

Giây tiếp theo, Hoàng Tự không chút nghĩ ngợi mà trực tiếp quay người đối diện với Diệp Thần, quỳ một gối trên đất, ôm quyền quát lớn:

“Hoàng Tự xin thề với trời, thề chết đi theo chủ công, hễ là mệnh lệnh của chủ công cho dù là núi đao biển lửa, Hoàng Tự cũng nguyện dấn thân, đến chết mới thôi!”

Lời nói của Hoàng Tự nói vừa rơi xuống đất, âm thanh hệ thống nhắc nhở tức khắc vang lên.

“Đinh, độ trung thành của Hoàng Tự +3, tiến giai vì tử trung.”

Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, Diệp Thần không khỏi vui mừng.

Không tồi, không tồi, lại thêm một thủ hạ tử trung......

Diệp Thần vừa nghĩ đến đây, nhìn thấy cha con Hoàng Trung Hoàng Tự với Hoàng Vũ Điệp lập tức đi tới.

Sau khi đi tới bên cạnh Diệp Thần, Hoàng Trung hơi nhìn sang Hoàng Tự rồi sau đó trực tiếp nhìn về phía Diệp Thần, quỳ một gối trên đất rồi ôm quyền bái nói:

“Hoàng Trung, Hoàng Hán Thăng, thề sống chết đi theo chủ công, vĩnh viễn không phản bội, nếu vi phạm lời thề này, trời tru đất diệt!”

Lời nói của Hoàng Trung vừa rơi xuống đất, âm thanh hệ thống nhắc nhở tức khắc vang lên.

“Độ trung thành của Hoàng Trung +3, tiến giai vì tử trung.”

Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, Hoàng Vũ Điệp ở bên cạnh Hoàng Trung im lặng một hồi, rồi sau đó trực tiếp quỳ một gối về phía Diệp Thần, ôm quyền nói:

“Hoàng Vũ Điệp, nguyện theo chủ công, xin chủ công thu nhận!”

Hoàng Vũ Điệp vừa nói xong, âm thanh hệ thống nhắc nhở tức khắc vang lên:

“Đinh, siêu nhất lưu lịch sử võ tướng, nhất lưu lịch sử mỹ nữ, Hoàng Vũ Điệp muốn nhận ngươi là chủ, tiếp nhận hay không?”

Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, Diệp Thần tức khắc ngẩn ra

Mẹ kiếp! Tình huống này… Kiếp trước không phải là nhất lưu lịch sử võ tướng sao, sao hiện tại lại là siêu nhất lưu lịch sử võ tướng......

Ở kiếp trước Hoàng Vũ Điệp xác thực là nhất lưu lịch sử võ tướng, Diệp Thần nhớ rất rõ việc này, nhưng lúc này bởi vì Hoàng Vũ Điệp muốn nhận chủ mà xuất hiện, hệ thống cũng sẽ không lừa gạt Diệp Thần, điểm này Diệp Thần cũng hiểu rõ.

Chẳng lẽ, thời điểm Hoàng Vũ Điệp đi theo Hoàng Trung trước đó truy tìm Lưu Bị, gặp phải chuyện gì nên mới khiến nàng từ siêu nhất lưu sử võ tướng thành nhất lưu lịch sử võ tướng......

Mẹ nó, thật đúng là không thể tin được, nói cách khác đường đường là một nhất lưu lịch sử võ tướng, dễ dàng như vậy không bao lâu sau liền mai danh ẩn tích.

Nghĩ đến đây, Diệp Thần liền đưa ra lựa chọn

Tiếp nhận!

Diệp Thần vừa quyết định xong, âm thanh hệ thống nhắc nhở tức khắc vang lên.

“Chúc mừng người chơi Diệp Thần, thành công thu phục siêu nhất lưu lịch sử võ tướng, nhất lưu lịch sử mỹ nữ Hoàng Vũ Điệp.”

Hệ thống nhắc nhở vừa kết thúc, Diệp Triển trực tiếp nâng Hoàng Trung đứng dậy, lúc này mới nhìn về phía Hoàng Vũ Điệp.

Ngay tại thời điểm nhìn vào ánh mắt khiến cho sắc mặt Hoàng Vũ Điệp trong nháy mắt liền đỏ lên, Diệp Thần nhẹ nhàng đỡ Hoàng Vũ Điệp lên.

Giây tiếp theo, Diệp Thần nhìn Hoàng Vũ Điệp vô cùng nghiêm túc hỏi:

“Vũ Đệp, ngươi là gia nhập đồng tước đài, hay là muốn lãnh binh tác chiến, bày binh bố trận?”

Lời nói của Diệp Thần vừa rơi xuống đất, Hoàng Vũ Điệp đang căng thẳng, mà Hoàng Trung bên cạnh nàng cũng đồng thời ngẩn người, bất quá lập tức hai mắt sáng ngời.

Ở thời điểm Hoàng Vũ Điệp đang mờ mịt, Hoàng Trung không hề do dự quay về phía Diệp Thần khom người bái nói:

“Chủ công nếu như thích, thần nguyện làm chủ để cho Hoàng Vũ Điệp gia nhập đồng tước đài......

Lời của Hoàng Trung vừa rơi xuống đất, Hoàng Vũ Điệp vừa ngỡ ngàng rồi mở miệng hỏi:

“Phụ thân, Đồng Tước đài là làm gì vậy ạ?"







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch