Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Khủng Bố Sống Lại

Chương 39: Quỷ Vực Của Dương Gian

Chương 39: Quỷ Vực Của Dương Gian

------

shared by: epubtruyendich.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Nhưng hắn còn chưa có nói xong thì một người bạn của hắn ở bên cạnh đã dùng tay chỉ về phía trước:

- Tụi mày xem phía trước là cái gì?

Mấy người nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn, sau đó trên mặt ai cũng hiện lên vẻ hoảng sợ.

Một phòng vệ sinh công cộng.

Chính là chỗ mà lúc trước bọn hắn đụng phải quỷ.

Ở trước cổng nhà vệ sinh công cộng vẫn có một người đứng đó, cả người hắn bị bao phủ bởi một màu đỏ tươi.

Từ đầu đến cuối không có nhúc nhích, cứ nhìn chằm chằm vào bọn hắn.

Người này chính là Dương Gian.

Đã chạy lâu như vậy mà cả đám cũng không biết chạy như thế nào mà có thể vòng lại chỗ cũ.

Nhìn thấy hắn đứng ở phía trước, có một người bị dọa sợ ngồi bệt xuống đất.

Bởi vì quá sợ hãi cho nên không còn chút sức lực nào để chạy nữa.

- Chạy mau.

Mặc dù đã quá mệt mỏi nhưng vì sự sợ hãi đối với Dương Gian hiện tại đang đứng ở phía trước WC quá lớn, thế nên A Phi tiếp tục quay đầu bỏ chạy.

Do quá hoảng loạn nên hắn cũng không có quan tâm việc vì sao mình chạy lâu như vậy rồi mà vẫn quay lại chỗ này.

Trước mắt hắn chỉ có một ý nghĩ là phải rời xa người này, cách xa phòng WC ra.

Lúc này Dương Gian cũng đang nhíu mày suy tư:

- Vì sao Quỷ Vực của mình lại khác xa Quỷ Vực của ông lão kia đến thế, Quỷ Vực của ông lão kia có thể khiến toàn bộ người trong phòng học mất phương hướng, hơn nữa còn ảnh hưởng đến các vật thể, kiến trúc xung quanh. Nhưng của mình chỉ có thể mê hoặc được mỗi con người thôi?

- Không, chắc chắn tính chất của Quỷ Vực đều giống nhau, chỉ là mình chưa có nắm được phương pháp sử dụng mà thôi.

- Quỷ cũng không phải chỉ có một loại.

Dương Gian đi từng bước về phía trước.

Đột nhiên, hắn biến mất tại chỗ, sau đó lại xuất hiện ở phía trước A Phi, hiện tại đối phương đang bỏ chạy.

Giống như chạy vòng tròn vậy, sau khi hắn đi đến điểm cuối của vòng tròn thì đó cũng là điểm xuất phát lúc trước.

- Thì ra là vậy, ở trong Quỷ Vực của mình, mình có thể xuất hiện bất cứ nơi nào nếu bản thân muốn. Như vậy là có thể giải thích vì sao sau khi nghe tiếng gõ cửa thì ông lão kia có thể xuất hiện ở xung quanh một cách vô thanh vô tức.

- A~!!!

Thấy Dương Gian đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, A Phi đang chạy liền bị dọa té sang một bên nhưng hắn vẫn lật đật đứng dậy, chạy tiếp.

- Nếu có thể thay đổi được vị trí của, vậy việc ảnh hưởng đến các vật xung quanh thì sao đây?

Ánh mắt Dương Gian khẽ lướt qua, hắn nắm lấy một người bị dọa nằm trên mặt đất, sau đó đập vào cửa nhà vệ sinh.

Cứ như tất cả mọi thứ bị bao phủ bởi ánh sáng màu đỏ, thì đều bị hắn kiểm soát.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Sau đó đầu của người kia đâm vào cửa của nhà vệ sinh, tạo thành một lỗ.

Cái lỗ này cũng khá nhỏ, không thể nào thò đầu lọt qua cái lỗ này được.

Nhưng mà Dương Gian lại có thể làm được điều này, hắn túm lấy đầu của kẻ xấu số và nhét nó thông qua cái lỗ.

- Thì ra là như thế. . . .

Dương Gian cũng đã hiểu ra được một số bị mất của Quỷ Vực.

Ở trong Quỷ Vực, không gian sẽ bị vặn vẹo, nếu như mọi vật thay đổi thì cảnh tượng hiện ra trước mắt cũng sẽ thay đổi. . . . .Tất cả mọi thứ đều là giả cũng là thật, đồng thời có thể ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Bên trong Quỷ Vực là một thế giới xoay quanh lệ quỷ.

Vì quỷ mà sinh ra, cũng vì quỷ mà biến hóa.

Dương Gian bắt đầu nếm thử những cách sử dụng khác nhau của Quỷ Vực, hắn dùng những tên côn đồ này để thí nghiệm, dần dần hắn cũng có thể hiểu ra được bản chất của lực lượng của quỷ là cái gì.

Nan giải.

Đúng thế nó rất khó để giải thích.

Đối với nhân loại mà nói, lực lượng có thể biến hóa đa dạng như này thật khó để giải thích, không trách sao bom cũng không thể nào nổ nát được Quỷ Vực.

Bởi vì bên trong Quỷ Vực cũng không giống thực tế, không giống những gì mà loài người biết đến.

Bom có thể phá hủy hết tất cả mọi thứ, làm sao có thể hủy diệt Quỷ Vực, khi Quỷ Vực là một thế giới mơ hồ, khi thì tồn tại thật sự, lúc thì chỉ là ảo ảnh.

- Nếu thu hẹp khoảng cách bên trong của Quỷ Vực lại, chỉ bao phủ xung quanh bản thân, như thế có phải là bản thân mình cũng chả khác gì Quỷ Vực, lúc thì tồn tại, lúc lại là ảo ảnh . . . . . .

Dương Gian co rút lực lượng của Quỷ Vực lại.

Ánh sáng màu đỏ ở xung quang nhanh chóng biến mất.

Đèn đường cũng khôi phục lại nguyên dạng, ánh đèn nê ông cũng từ tòa nhà đằng xa chiếu tới, xung quanh cũng vang lên những tiếng ồn ào của xe cộ qua lại.

Nhưng trên người Dương Gian vẫn bị ánh sáng màu đỏ bao phủ.

Giữ nguyên như thế, hắn bước từng bước về phía trước.

Cơ thể hắn có thể đi xuyên qua tường nhà, đi vào trong một ngôi nhà bên cạnh.

Bên trong phòng vẫn còn bật đèn, có một cặp vợ chồng đang . . .

Dương Gian nhìn thấy bọn họ, bọn họ cũng nhìn thấy Dương Gian.

Hai vợ chồng này bỗng trong nhà mình đột nhiên xuất hiện ra một người, mà trên người này còn tỏa ra ánh sáng màu đỏ, nhất thời trợn mắt nhìn chằm chằm vào Dương Gian, một cảm giác sợ hãi tột độ bắt đầu trào dâng trong long hai người.

- A, thật xin lỗi vì đã quấy rầy, hai người cứ tiếp tục đi không sao cả.

Sau đó Dương Gian xoay người lại, biến mất bên trong vách tường.

- A, có quỷ~!!!!!!

Hai vợ chồng hét toáng lên.

Quỷ?

Dương Gian nhìn lại trạng thái hiện tại của bản thân.

Nếu không phải còn giữ ý thức của hắn thì đúng là hắn càng ngày càng giống quỷ.

Người điều khiển quỷ, quả nhiên không phải người bình thường.

Dương Gian bắt đầu cảm giác được lực lượng của quỷ trong cơ thể mình bắt đầu biến động, mảnh báo che được một con mắt nhưng khi sử dụng lực lượng của quỷ quá dài, cơ thể hắn cũng bắt đầu cảm nhận được gánh nặng, Dương Gian cảm giác mấy con mắt trong cơ thể mình lại bắt đầu bất ổn.

Dương Gian nhìn thời gian trên điện thoại di động, nhớ kỹ khoảng thời gian này.

- Thời gian duy trì của Quỷ Vực là 5 phút, 5 phút đồng hồ đã là cực hạn của mình.

Sau đó hắn liền hủy bỏ Quỷ Vực.

Cuộc thử nghiệm ngày hôm nay đúng thật rất quan trọng.

Hắn nhìn xung quanh.

Phía bên kia, A Phi cùng với mấy người đồng bọn bị dọa sợ hãi phải trốn tránh trong thùng rác, có lẽ đã bị dọa cho điên mất rồi.

- Năng lực chịu đựng thật là kém cỏi, thế mà dám đi ăn cướp?

Dương Gian vỗ vỗ vào vai của A Phi:

- Anh bạn, sao lại run rẩy như thế? Chúng ta đều là bạn bè của nhau, bạn bè gặp khó khăn thì cũng nên giúp đỡ có phải hay không? Vừa lúc hiện tại mình cũng có chút gọi là thiếu thốn, bạn có thể cho mượn chút tiền không?

Mượn tiền?

Hiện tại trong túi mình cũng chỉ còn có hơn 200 đồng, mình cũng không thể về nhà nữa, cho nên phải kiếm thêm chút để còn có cái mà dùng.

- Cho, cho ngài hết, ngài đừng tìm tôi nữa, không tìm tôi nữa tôi sẽ thắp hương cho ngài, ngài đi tìm người khác đi. . .

-------

Mỗi ngày 3 chương, mọi người bình luận và like truyện để chương lên nhanh hơn nha!

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch