Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 172: Đóng người xuống đất (2)

Chương 172: Đóng người xuống đất (2)




Người ở dưới thác nước mở dù, nước chảy không sẽ trực tiếp rơi vào trên thân người, nhưng lực lượng của thác nước cũng sẽ do người mở dù đến thừa nhận.



- Phốc...



Mạc Dung Anh miệng phun máu tươi, phế phủ đã bị chấn thương.



- Thình thịch thình thịch...



Phương Hành nhìn thấy thú vị, vừa liên tục vung bốn năm đao, mỗi một đao đánh xuống, cũng phảng phất một thanh đại chùy đập phá xuống.



- Khúc khích xuy...



Mạc Dung Anh mỗi lần bị hắn đập một cái, liền như cái đinh hướng xuống đất sâu thêm một phần, cuối cùng cho đến ngực cũng lún vào trong lòng đất.



Mà cá nhân hắn, lại càng sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy máu, không có chút dư âm giãy dụa.



Hắn dù sao không phải cái đinh, lại bị người gõ như cái đinh nện vào mặt đất, cả người xương cốt cũng không biết đã gãy bao nhiêu.



Có pháp khí cường đại, cũng phải biết dùng, có thể dùng mới được, Nhật Nguyệt Âm Dương chùy cố nhiên là một pháp khí không thua Thanh Long Bích Diễm đao, nhưng Mạc Dung Anh chỉ bất quá mới vừa mượn tới, ngay cả quá trình quen thuộc cũng không có, vận chuyển mất linh, ở Phương Hành cường thế công kích, cũng chỉ có thể làm như tấm chắn đối xử rồi, mà kết quả, chính là bị Phương Hành liên tiếp gõ xuống,như cái đinh lún vào mặt đất.



- Rầm...



Khi Mạc Dung Anh bị thương nặng, linh khí rót vào tự nhiên ngừng, đôi chùy này cũng khôi phục nguyên trạng, rơi trên mặt đất.



- Hắc, đồ chơi này cũng bền chắc, đánh thế mà không vỡ vụn?





Phương Hành đem đao nhấc lên, chỉ thấy mình bổ nhiều đao như vậy, tấm chắn không có chút nào tổn hại, có chút bất ngờ.



- Nhìn dáng dấp song chùy của ta đây đưa nhầm người rồi!



Diệp Thiêm Long một tiếng cười lạnh, từ từ đi về phía trước, trong miệng nói:



- Mạc Dung sư đệ, ngươi đối với pháp khí của ta không quen, chính là cầm nó, cũng không phải là tiểu quỷ này đối thủ, vẫn là đem nó trả ta sao...



Ngoài miệng mặc dù nói dễ dàng, thật ra hắn cũng đang sợ.



Tiểu quỷ này thật sự quá mãnh liệt, nếu thật sự đem song chùy của mình phá hủy, đó mới là quá thiệt thòi.



- Còn muốn thu hồi ư, tiểu gia nói muốn hủy pháp khí của ngươi, chắc chắn sẽ hủy...



Phương Hành ngưng thần hướng song chùy nhìn lại, Âm Dương Thần Ma Giám chuyển động, tìm kiếm điểm yếu của món pháp khí này.



Rất nhanh, ánh mắt của hắn rơi vào trên xích sắt ở giữa song chùy.



- Thì ra là vậy, hắc hắc, song chùy đều là đồng xanh trộn lẫn huyền thiết chế tạo, cứng rắn vô cùng, xích sắt kia chỉ có huyền thiết...



Phương Hành cười lạnh, đã phát hiện nhược điểm của Nhật Nguyệt Âm Dương chùy, đột nhiên vung đao nhảy lên, song chùy bay ở trên không trung, rồi sau đó trở tay vung đao, "Xuy" một tiếng, một đao chém ở trên xích sắt giữa song chùy, Nhật Nguyệt Âm Dương chùy cố nhiên cứng rắn, vô kiên bất tồi, nhưng xích sắt kia lại tương đối yếu ớt, hơn nữa Thanh Long Bích Diễm đao sắc bén, nhất thời "Xuy" một tiếng, bị chém thành hai khúc.



- Ngươi... thực có can đảm hủy pháp khí của ta ư?



Nơi xa, Diệp Thiêm Long đang từ từ đi về phía trước sắc mặt nhất thời thay đổi.



Lúc đầu hắn không tin Phương Hành có thể hủy diệt pháp khí của mình, dù sao Nhật Nguyệt Âm Dương chùy cứng rắn vô cùng, ngay cả chính hắn cũng không biết phương pháp gì có thể hủy diệt, chớ nói chi là tiểu quỷ chỉ có Linh Động tầng bốn này, nhưng nhìn thấy Phương Hành đem song chùy đánh bay, trong lòng hắn cũng cảm giác được không ổn, nhìn thấy Phương Hành vung đao hướng trên xích sắt chém tới, hắn đã sắc mặt đại biến, đoạt thân lướt đến.



Nhưng mà đã chậm, Phương Hành vung đao xu thế cực nhanh làm sao, hắn làm sao kịp ngăn cản chứ?



Người còn chưa tới gần ba trượng, xích sắt đã bị chặt đứt, song chùy một lớn một nhỏ chia ra rơi xuống đất.



- Muốn chết!



Diệp Thiêm Long bi phẫn cất giọng quát lớn, phất tay đánh ra một đạo hỏa kiếm, thẳng hướng phía sau lưng Phương Hành đâm tới.



- Xuy...



Hỏa kiếm đụng vào phía sau lưng Phương Hành, trực tiếp lan tràn ra, đem Phương Hành bao vây, phảng phất một cái hỏa cầu lớn.



- Tiểu quỷ này... Bị đốt chết rồi sao?



Diệp Thiêm Long có chút bất ngờ, không nghĩ tới Phương Hành không né tránh đạo hỏa kiếm này, nhất thời dừng chân ngay tại chỗ.



Hắn bị Mạc Dung Anh từ ngoài cốc mời tới, vốn chỉ là muốn đến xem náo nhiệt, cũng không tính toán tự mình xuất thủ, dĩ nhiên, từ đáy lòng, hắn cũng không cảm thấy Phương Hành thật có bao nhiêu lợi hại, dù sao chỉ là một thiếu niên Linh Động tầng bốn, mạnh thì có thể thế nào?



Chẳng qua thấy được Phương Hành thật chặt đứt xích sắt Nhật Nguyệt Âm Dương chùy của chính mình, hắn không nhịn được xuất thủ, đạo xích sắt kia nối liền âm chùy cùng dương chùy, bên trong ẩn chứa pháp trận, linh khí có thể lưu chuyển bên trong, còn có thể biến dài biến ngắn, có nó, Nhật Nguyệt Âm Dương chùy mới là cao cấp pháp khí, xích sắt chặt đứt, lập tức biến thành hai kiện trung giai pháp khí, mà không phải một cao cấp pháp khí.



Hắn hôm nay trong lòng cũng có chút thấp thỏm, sư tôn ngày đó nếu trực tiếp đem tiểu quỷ này thu vào Đoán Chân cốc, đã nói rõ sư tôn vẫn rất coi trọng hắn, chính mình nếu đem hắn đốt cháy, sợ rằng sư tôn sẽ trách tội xuống...



- Nhìn dáng vẻ tiểu gia lập uy còn chưa đủ, ngay cả a miêu a cẩu cũng dám tới chọc ta, trước bắt ngươi khai đao sao!



Đang lúc Diệp Thiêm Long tâm tình thấp thỏm, đột nhiên một tiếng quát lạnh, từ trong lửa truyền ra.









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch