Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 173: Thích cứng không thích mềm (1)

Chương 173: Thích cứng không thích mềm (1)






Trong ngọn lửa hừng hực, một bóng người thon gầy đi ra, trên vai khiêng một thanh đại đao. Tại quanh người hắn, có một tầng bình chướng nhàn nhạt, quang hoa màu xanh nhạt lưu động tựa như có sinh mệnh, toàn bộ ngọn lửa đến gần tầng bình chướng này, sẽ tự động bị bắn ra. Người ở bên trong quang hoa, trong đôi mắt lóe lên lạnh lẽo, tuy bị đại hỏa cắn nuốt, nhưng không tổn thương chút nào.



Diệp Thiêm Long kinh hãi, khuôn mặt khó có thể tin.



Bình chướng thuật mỏng manh không thể nào chống đỡ được ngọn lửa của mình, nhưng hắn lại có thể hoàn toàn chặn lại...



Chỉ có một lý do có thể giải thích loại hiện tượng này, đó chính là tu vi người thi triển bình chướng thuật so với mình mạnh hơn nhiều, cho nên mới có thể dùng bình chướng thuật, đỡ ngọn lửa của mình, nhưng mà...



Trước mắt người này tu vi rõ ràng thấp hơn mình a!



- Mới vừa rồi ngươi thi triển hỏa kiếm, đã nổi lên sát khí đối với ta, vậy cũng đừng trách ta...



Phương Hành con mắt chuyển lạnh, đại đao trong tay bỗng nhiên vừa chuyển, chuyển mặt đao biến thành lưỡi đao hướng về phía Diệp Thiêm Long.



Trong chốc lát, sát khí tung hoành, khiếp người tâm hồn.



Lúc trước hắn lấy mặt đao đánh người, là bởi vì Thanh Vân Tông không thể đại khai sát giới, dùng mặt đao, nhiều nhất gãy xương mà thôi, sẽ không lấy đi nhân mạng.



Hôm nay lưỡi đao quay ra, chính là sát tâm đã lên, muốn lấy nhân mạng.



Mà Diệp Thiêm Long giờ khắc này, cũng là sắc mặt đột nhiên đại biến, quát lên:



- Đừng vội động thủ, ta vừa rồi chỉ là vô tình...



Hắn muốn giải thích một chút, cũng không muốn thật sự động thủ.



Hơn nữa hắn cũng phát hiện, Phương Hành tu vi thoạt nhìn tựa như là Linh Động tầng bốn, nhưng vô luận từ phương diện nào đánh giá, cũng không thể thật coi như Linh Động tầng bốn đến đối đãi, hơn nữa, từ hắn mới vừa rồi hành động chuyển đao, Diệp Thiêm Long cảm thấy một cỗ sát khí mãnh liệt, không dưng trêu chọc một đối thủ như vậy quả thật không sáng suốt.



- Vô tình? Ở thời điểm ngươi cho hắn mượn pháp khí, tiểu gia đã muốn chém ngươi!



Phương Hành hét lớn một tiếng, vung đao lao lên, thanh long diễm khí gào thét lao thẳng tới Diệp Thiêm Long.



- Không tốt!



Diệp Thiêm Long hoảng hốt, hắn cũng không có dũng khí tay không đi đón Thanh Long Bích Diễm đao của Phương Hành, niệm pháp quyết, trong túi bên thắt lưng, "Sưu sưu sưu" bay ra bốn năm đạo phi kiếm, Linh Động như xà, cấp tốc như điện, đâm thẳng các nơi cao thấp toàn thân Phương Hành.



- Hô...



Thanh Long Bích Diễm đao trong tay Phương Hành quay như bánh xe gió, bốn năm đạo kiếm quang đều bị quét bay, kế tiếp vỡ vụn, tựa như trong nháy mắt hóa thành vô số chuôi phi kiếm nhỏ hơn, bắn hướng bốn phương, đem mặt đất, vách tường đâm thủng như cái sàng.



Diệp Thiêm Long trong lòng lại càng run lên, một đao quét vỡ năm thanh phi kiếm, đây là quái lực bực nào?



- Sưu" một tiếng, Phương Hành hai cánh tay vung đại đao cao cao, nhằm đúng đầu Diệp Thiêm Long, nặng nề chém xuống.



Diệp Thiêm Long kinh hãi, hoàn toàn không có lòng tin cứng đối cứng, thân hình lui nhanh, kêu to:



- Có lời gì từ từ nói...



- Thình thịch...



Kình phong kịch liệt chạm mặt quét tới, một đao kia phách trên mặt đất, kình phong kích quét, đem Diệp Thiêm Long cũng đánh ngã.



Rồi sau đó, một tiếng vang thật lớn, mặt đất tựa như chấn mấy cái, trên mặt đá xanh bị một đao kia phách nứt ra một đường nhỏ, tiếng "Khách khách" rợn người vang lên, vết nứt không ngừng lan tràn về phía trước, cho đến dưới đũng quần của Diệp Thiêm Long.



- Xuy...



Cuối cùng một tia lực lượng chấn động, Diệp Thiêm Long đáy quần nhất thời nứt ra một đường nhỏ.



Có thể tưởng tượng, nếu lực lượng mạnh hơn một phân thôi, tất nhiên là tiết tấu đũng quần tràn ngập máu tươi.



- Ngươi điên rồi ư? Ta với ngươi không thù không oán, lại hạ sát thủ như vậy với ta...



Diệp Thiêm Long kinh hãi sắc mặt cũng thay đổi, thất thanh kêu lên.



- Điên cái đại gia ngươi...



Hắn mới vừa nói nửa câu, Phương Hành cũng đã đề đao lao đến chỗ hắn.

Diệp Thiêm Long đem nửa câu còn lại nuốt xuống bụng, nhảy lên thật nhanh, xoay người bỏ chạy.



Hắn không dám ở lại thêm nữa, bởi vì hắn đã phát hiện sát khí trong ánh mắt khi tên tiểu quỷ này nhìn về phía chính mình.



Nếu Nhật Nguyệt Âm Dương chùy còn nơi tay, hắn còn dám cùng Phương Hành đánh mấy chiêu, nhưng hôm nay Nhật Nguyệt Âm Dương chùy đã phá hủy, hơn nữa cho dù bị hủy diệt, cũng không còn trong tay mình, hai tay trống trơn, cùng tiểu quỷ này so chiêu chính là muốn chết.



Đoán Chân cốc đệ tử, học tập đúc khí, cũng học tập ngự khí, một thân thực lực, hơn phân nửa đều ở trên pháp khí, có pháp khí, sẽ như hổ thêm cánh, không có pháp khí, hoặc là không có pháp khí vừa tay, thực lực sẽ trên phạm vi lớn giảm xuống.



Cũng vì vậy, Diệp Thiêm Long phán đoán chuẩn xác ra hiểm cảnh của mình, xoay người bỏ chạy.



- Muốn chạy ư?



Phương Hành cũng ngây ngẩn một chút, nhưng trong lòng hận ý mãnh liệt, lập tức đuổi theo.



Hắn dáng người không lớn, nhưng thân thể khoẻ mạnh, cầm một thanh đại đao nặng ba ngàn cân, còn chạy thật nhanh.



Nghe được tiếng bước chân thình thịch sau lưng, Phương Hành đang đuổi ngay sau.



Diệp Thiêm Long trong lúc vô tình quay đầu lại nhìn, nhất thời sợ hãi, vô số phi kiếm tế lên, đâm về Phương Hành phía sau.



- Ba ba ba ba...



Phương Hành đánh bay toàn bộ phi kiếm, đuổi tới cùng không buông.



Chẳng qua mặc dù phi kiếm không thương tổn được hắn, nhưng cũng có trình độ nhất định ngăn trở tốc độ của hắn.



- Sư tôn... Sư tôn cứu mạng...



Diệp Thiêm Long mặc dù nhất thời cùng Phương Hành giãn cách một chút cự ly, nhưng không cách nào bỏ rơi Phương Hành, trong lúc hoảng sợ, luôn miệng kêu to, muốn mời sư tôn Thiết Như Cuồng tới ngăn cản tiểu tử này, nếu không mình bị hắn đuổi kịp, khẳng định sẽ bị chém chết.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch