Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 177: Dẫn đầu Đoán Chân cốc (1)

Chương 177: Dẫn đầu Đoán Chân cốc (1)






Phương Hành hoàn toàn bình tĩnh khoanh hai tay đứng ở cửa động phủ, hắn bình tĩnh vô cùng, trước khi xác định Bạch Thiên Trượng đã chết hay chưa, Thanh Vân Tông các trưởng lão sẽ không đem hắn ra khai đao, đây cũng là chỗ dựa để hắn không chút kiêng kỵ. Cửa đá mở ra, Diệp Thiêm Long mặt như màu đất cũng đi ra, trực tiếp quỳ gối trước mặt Thiết Như Cuồng, kêu lên:



- Sư tôn minh giám, đệ tử chẳng qua là đau lòng pháp khí của mình, tuyệt không có lòng tư đấu...



- Còn dám nói hươu nói vượn!



Phương Hành giận dữ, xoay người lại định đi cầm đại đao của mình.



Diệp Thiêm Long giật mình, theo bản năng nhảy dựng lên hướng phía sau Thiết Như Cuồng ẩn núp.



- Tiểu vương bát đản, đàng hoàng một chút cho ta!



Thiết Như Cuồng, tay áo khẽ phẩy, liền đem Thanh Long Bích Diễm đao thu vào trong tay áo, đồng thời đá một cước ở trên mông Phương Hành.



Phương Hành bất đắc dĩ, chỉ có thể tức giận bất bình nhìn chằm chằm Diệp Thiêm Long.



Hắn đánh thắng được Diệp Thiêm Long, nhưng trong tay Thiết Như Cuồng lại chẳng có biện pháp nào.



Đúng lúc này, có hai đệ tử mang cáng tới đây, trên cáng, chính là Mạc Dung Anh cả người xương vỡ vụn, đã không thành nhân dạng rồi, hắn tu vi mặc dù đạt đến Linh Động tầng sáu, nhưng khí lực cũng không mạnh đến trình độ biến thái, bị Phương Hành dùng mặt đao gõ vào trong lòng đất, một thân xương cốt không biết bị chấn nát bao nhiêu, ngũ tạng lục phủ, cũng đã bị tổn thương.



Thiết Như Cuồng thấy vậy, cũng lấy làm kinh hãi, quát lên:



- Đây là chuyện gì xảy ra?



Diệp Thiêm Long vội mở miệng, đem chuyện Phương Hành đem Mạc Dung Anh nện vào mặt đất nói một lần.



Thiết Như Cuồng càng nghe trong lòng càng kinh, không nhịn được đánh giá Phương Hành một cái:



- Tiểu quỷ này còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của mình a...



Quát Phương Hành đứng ở một bên, không cho hù dọa Diệp Thiêm Long nữa, Thiết Như Cuồng gọi mấy người đệ tử, hỏi đến tột cùng, ở trước mặt hắn, những đệ tử này không dám nói láo, mặc dù lời nói vốn là cố ý đem chính mình đặt ở một cái vị trí vô tội, nhưng cuối cùng vẫn đem chuyện đã xảy ra nói rõ ràng, mà Thiết Như Cuồng nghe, trong lòng càng cảm thấy khiếp sợ.



Hắn nhìn Thanh Long Bích Diễm đao một cái thật sâu, vẻ mặt động dung.



- Linh Động tầng bốn, lại có thể thôi động đao này toàn lực ư?



Thiết Như Cuồng là luyện khí đại sư, đối với chuôi Thanh Long Bích Diễm đao này, hắn vừa nhìn đã biết được nền tảng, biết chuôi đao này, nếu muốn toàn diện huy động uy lực của nó, ít nhất cũng phải là Linh Động tầng bảy mới có thể làm đến, mà Phương Hành ở Linh Động tầng bốn đã làm được, chẳng phải là nói, hắn trừ một thân quái lực ra, ngay cả linh khí tinh thuần trình độ, cũng hơn xa người khác ư?



Ban đầu thời điểm Phương Hành đánh bại Mạc Dung Anh, hắn cũng vẫn quan sát, cho là Phương Hành chẳng qua là có một thân quái lực, mặt khác ở trong quá trình giao thủ biết lợi dụng hoàn cảnh, vì vậy lúc đó khiếp sợ xa xa không mãnh liệt bằng hiện tại, dù sao người tu hành, lấy tu vi bàn cao thấp, vô luận là một thân quái lực, hay là đầu óc thông minh chiến đấu linh hoạt, đối với tu hành mà nói, cũng không có bao nhiêu trợ giúp.



Nhưng khi phát hiện Phương Hành lấy Linh Động tầng bốn thi triển pháp khí mà Linh Động tầng bảy mới có thể phát huy, hắn không khỏi cảm thấy kinh hãi.



Trực tiếp gọi Phương Hành đo cùng chính mình, cũng không để ý tới Diệp Thiêm Long cùng Mạc Dung Anh nữa, chỉ nói để cho bọn họ mau chóng về động phủ trị thương.



Trở lại động phủ, hắn trong lòng bàn tay thoáng một cái, nhiều thêm một sợi dây thừng, trịnh trọng giao cho Phương Hành.



- Ngươi thử thi triển pháp khí này cho ta xem!



- Khổn Tiên Tác?



Phương Hành nhận lấy, không nhịn được nuốt một miệng lớn nước miếng, biết dây thừng này mặc dù tầm thường, lại là bảo bối tốt.

Theo lời hướng linh khí hướng dây thừng tưới vào, không lâu lắm, đã có một loại cảm giác cùng dây thừng tâm thần tương tiếp, tựa như có thể tự nhiên thao túng dây thừng, mà dây thừng cũng trở nên tựa như có sinh mệnh lực, đầu dây nhếch lên, tựa như linh xà.



Thiết Như Cuồng nhịn thấy, có chút khiếp sợ, kinh ngạc nói:



- Linh khí ngưng luyện thật bất ngờ, ngươi làm sao làm được?



Phương Hành nói:



- Tẩy luyện linh khí a, Thanh Viêm Đoán Chân Quyết có mà, ngươi không biết ư?



Thiết Như Cuồng giật mình, có chút lúng túng.



Hắn cũng nhất thời nghĩ tới, Bạch Thiên Trượng trưởng lão trước lúc bế tử quan, quả thật từng truyền cho mình một đạo Thanh Viêm Đoán Chân Quyết, thì ra là công quyết có chút bất đồng, nhiều hơn một chút ít tẩy luyện thể phách linh khí pháp môn, chỉ là đối với hắn hôm nay đã Trúc Cơ, tác dụng không lớn, chưa từng tra cứu, chỉ nghĩ có cơ hội rồi, sẽ tìm môn hạ đệ tử luyện một phen, quan sát một chút hiệu quả.



Lại không nghĩ rằng, tu luyện pháp quyết này hiệu quả rõ ràng như thế!



Hôm nay Phương Hành, tuy là Linh Động tầng bốn, linh khí ngưng luyện, tựa như Linh Động tầng bảy bình thường.



Có thể dùng rượu tới tỷ dụ, một bình rượu coi là tầng một mà nói, Phương Hành thoạt nhìn, cũng chỉ có bốn bình rượu, nhưng khác nhau là ở chỗ rượu của người khác là rượu đế, rượu của hắn lại là thiêu đao tử, thoạt nhìn không sai biệt lắm, nhưng muốn mạnh hơn.



Trong bụng xác định một chuyện, Thiết Như Cuồng bùi ngùi thở dài một tiếng, cười khổ nói:



- Thì ra là vậy, Bạch sư thúc thật ra cũng không phải là làm cho có lệ cho chúng ta, mà thật sự để lại một khoản tài phú quý giá, đáng tiếc, mấy người chúng ta lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, hắn lưu lại không phải là pháp môn giúp ta ngưng kết kim đan, mà là pháp môn đào tạo đệ tử!



Thở dài một lúc lâu, vừa trừng mắt mắng Phương Hành.



- Thanh Viêm Đoán Chân Quyết nếu thần dị như thế, tại sao ngươi lúc ấy ở Thanh Vân Phong không nói?



- Các ngươi cũng không hỏi a.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch