Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 324: Cướp sạch ba cốc (1)

Chương 324: Cướp sạch ba cốc (1)





Tiểu quỷ này dùng pháp khí dịch chuyển...



Chung quanh tiểu thiên đài, dù sao đều là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, rất nhanh đã ý thức được vấn đề nằm ở chỗ nào, rống to một tiếng, Tiếu Sơn Hà bay người lên giữa không trung, pháp nhãn mở ra, quét khắp mọi nơi, giờ khắc này hắn không tiếc linh lực, đem tầm mắt đưa ra xa, rất nhanh đã thấy, Thanh Vân Tông bầu trời phía tây, không khí nổi lên một trận rung động, sau đó một tên tiểu quỷ xuất hiện, kêu to rớt xuống.



- Sưu...



Ở đây tiểu quỷ rơi xuống phụ cận, trong tán cây, một con Kim Ô khổng lồ chui ra, trực tiếp đem hắn đỡ lấy, nhanh chóng trốn chạy.



- Tiểu quỷ, ngươi còn muốn chạy trốn ư...



Tiếu Sơn Hà trợn mắt đáp lên mây xanh vội vàng đuổi theo, mà mấy vị trưởng lão khác, trong lòng còn nhớ rõ vụ nổ vừa rồi, lo lắng không dứt, không cùng Tiếu Sơn Hà cùng nhau đuổi theo, mà vội vàng hướng sơn cốc bay đi. Tông chủ Trần Huyền Hoa hướng phương hướng Phương Hành chạy trốn nhìn thoáng qua, cũng thở dài một tiếng, đáp mây bay mà lên, thi triển pháp thuật xé một mảnh mây đen, giáng xuống mưa to dập tắt lửa.



Lúc này Tê Hà cốc cùng Sơn Hà cốc nổ tung tạo thành ngọn lửa đã lan tràn tiến vào trong núi rừng chung quanh, nếu không phải vội vàng ngăn cản, chỉ sợ cả Thanh Vân Tông đều bị một mồi lửa thiêu hủy.



Thanh Vân Tông trên dưới đệ tử, cũng bôn tẩu mọi nơi, ở trong ngọn lửa cứu giúp tài vật, ngăn cản hỏa thế.



Nơi này, Dư Tam Lưỡng vóc người mập mạp đứng ở dưới cây thông, nhìn phương hướng Phương Hành chạy trốn, vẻ mặt tựa như khóc tựa như cười.



Hắn mơ hồ nhớ lại một cái cảnh tượng, Phương Hành như tên ăn mày nhảy lên hướng chính mình la:



- Ta đem đầu tên mập mũi trâu ngươi đạp dưới chân, chỉ bằng ngươi bộ dáng xấu xí ngũ đoản hướng lên trời, cũng dám tới mắng gia gia ngươi là ăn mày ư. Lão tử tới Thanh Vân Tông các ngươi bái sư là để mắt các ngươi, hôm nay ngươi có mắt không biết Thái Sơn, hôm nào gia gia một mồi lửa đốt cái đạo quan rách của các ngươi...



Đây là ấn tượng đầu tiên Phương Hành để lại cho hắn, ban đầu chính mình dù nghĩ thế nào, làm sao ngờ tới tiểu quỷ này lại dám làm thật?



Hắn chẳng những chém Tiếu Kiếm Minh, hơn nữa còn đốt Thanh Vân Tông?



Cũng ở thời điểm Tiếu Sơn Hà đáp mây đuổi theo Phương Hành, Thanh Điểu trưởng lão nóng lòng, trở lại Tê Hà cốc của mình, nhìn Tê Hà cốc một mảnh đống hỗn độn, không khỏi trong bụng khẩn trương thật nhanh hướng động phủ của mình lao tới, đi tới trước động vừa nhìn, vẫn không khỏi tâm nguội nửa đoạn, động phủ đại môn mở rộng, bên trong hỗn độn một mảnh, khắp nơi ngổn ngang, giống như là bị ăn cướp...



Cũng đúng là ăn cướp, Thanh Điểu vội vội vàng vàng đi tới sâu trong động phủ, nơi này vốn có một thạch thất bí ẩn cực kỳ, bên trong là các loại tài nguyên Thanh Điểu nhiều năm tu hành tích góp từng tí một, cũng có thể nói là toàn bộ tài phú của nàng. Mà hôm nay, thạch thất đại môn rõ ràng mở rộng, Thanh Điểu đi tới trước cửa, đi đến bên trong, cả người nhất thời như bị sét đánh, tức đến đỏ bừng mặt.



Nàng tu hành nhiều năm, đủ loại đan dược hiếm quý, pháp khí quý giá trân quý cất giữ, thế nhưng một mảnh cũng không còn dư lại!



Đối với người tu hành mà nói, công quyết cùng tài nguyên thiếu một thứ cũng không được, hôm nay nàng cầm huyền quyết có thể tu thành Kim Đan đại đạo do Phù Diêu Cung ban tặng, nhưng ai có thể nghĩ đến, còn chưa vui vẻ nửa ngày, tu hành tài nguyên nhiều năm tích lũy lại bị người khác dọn sạch?



- Là ai? Tiểu quỷ này một mực bên trong tiểu thiên nham, là ai đã làm chuyện này?



Thanh Điểu trưởng lão hận như điên, vừa rống to vừa bay tới thiên không, cũng hướng hướng kia đuổi tới.



Cũng ngay khi nàng phi thân xông lên giữa không trung, phương hướng Thư Văn cốc truyền đến gầm lên giận dữ:



- Làm sao đem bảo bối của ta cũng cướp sạch chứ?



...



...



Lại nói Phương Hành, dựa theo ước định lúc trước cùng Kim Ô, trực tiếp kích thích Thập Lý Na Di phù, lắc mình chạy trốn tới phía tây của Thanh Vân Tông, còn chưa rơi xuống đất, đã thấy Kim Ô từ nơi không xa chạy tới, mang theo chính mình bỏ chạy, xem bộ dáng vui sướng của nó, Phương Hành liền biết nó đắc thủ rồi, đặt mông ngồi trên lưng nó, cười nói:



- Thu hoạch như thế nào?



Kim Ô cười ha ha:



- Kiếm một khoản lớn, không ngờ tiểu môn tiểu tông như vậy, các trưởng lão đều giàu đến chảy mỡ, Tê Hà cốc, Sơn Hà cốc đều cướp sạch sạch sẽ, nhân tiện chôn năm cái Bạo Viêm Tử Lôi Phù, cho nổ sạch sẽ, mặt khác ta đi ngang qua Thư Văn cốc, cảm thấy không thăm hắn một chuyến cũng thật là đáng tiếc, thuận tay cũng cho cướp sạch sẽ, chỉ tiếc Đoán Chân cốc...

Phương Hành vội hỏi:



- Đoán Chân cốc không động tới sao?



Kim Ô cười hắc hắc, nói:



- Cho ngươi giữ chút mặt mũi, không động tới hắn!



Phương Hành thở dài, nói:



- Thật ra động cũng không có gì...



Lúc này đến phiên Kim Ô hết chỗ nói, nghĩ thầm tiểu vương bát đản này thậm chí ngay cả bảo bối của sư tôn nhà mình cũng không buông tha...



Thì ra là, lúc cùng Kim Ô về núi, Phương Hành phát hiện, theo Tửu Nhục Tăng gánh hai đỉnh núi mà đi, hộ sơn đại trận của Thanh Vân Tông đã phá, nói cách khác, trước lúc trọng tu hộ sơn đại trận, Thanh Vân Tông quả thực chính là một tòa bảo khố không đề phòng, hơn nữa hận ý đối với Thanh Điểu cùng Tiếu Sơn Hà, âm thầm làm xuốngmột cái quyết định, cấp cho Thanh Vân Tông lưu chút tưởng niệm.



Đã quyết định như vậy, hắn không để cho Kim Ô cùng mình cùng nhau tiến vào tiểu thiên nham, mà đem mười đạo Bạo Viêm Tử Lôi Phù đều cho nó, chính mình hướng tiểu thiên nham đi đối chiến Tiếu Kiếm Minh, lại làm cho Kim Ô nhân cơ hội ngàn năm khó gặp này, đi Tê Hà cốc cùng Sơn Hà cốc đem tư nguyên mà hai đại truyền pháp trưởng lão tích góp nhiều năm cướp sạch sẽ, thuận tiện lại đem hai tòa sơn cốc này phát nổ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch