Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 325: Cướp sạch ba cốc (2)

Chương 325: Cướp sạch ba cốc (2)




Kim Ô vừa nghe, dị thường hưng phấn, sung sướng lĩnh mệnh rời đi.



Làm chuyện này đối với nó là quen việc dễ làm, hơn nữa Thanh Vân Tông không có hộ sơn đại trận, làm càng không có gì khó khăn, trong tông môn rất nhiều pháp trận đã như mất rễ, uy lực giảm lớn, ở trước mặt nó quả thực chính là động phủ mở rộng!



Nó chẳng những tiềm nhập Tê Hà, Sơn Hà hai cốc, đem bảo khố Thanh Điểu cùng Tiếu Sơn Hà tích lũy nhiều năm cướp sạch, hơn nữa mỗi một nơi chôn năm cái Bạo Viêm Tử Lôi Phù, thuận tiện còn đem Thư Văn cốc cũng cướp sạch, sau đó đã đến địa phương cùng Phương Hành ước định chờ đợi, đồng thời lưu ý Thanh Vân Tông bên kia phương hướng, đợi nghe thấy đại loạn nổi lên, trực tiếp kích nổ Bạo Viêm Tử Lôi Phù.



Cuối cùng, hai người bọn họ hợp tác thuận lợi, thành công làm một chuyến lớn nhất từ trước tới nay.



Chẳng qua là Thanh Điểu cùng Tiếu Sơn Hà coi như bỏ qua, Thư Văn cốc trưởng lão Trần Bảo Nghiên có chút ủy khuất, chính mình đắc tội tiểu quỷ này gì chứ?



- Di, phía sau lão nhân kia đuổi tới...



Kim Ô phát giác sau lưng có một đám mây đằng đằng sát khí hướng chính mình đi đuổi lại, cười hỏi Phương Hành.



Phương Hành thì cười ha ha, nói:



- Để cho hắn tới gần một chút!



Kim Ô ngẩn ngơ, nói:



- Để làm chi?



Phương Hành hắng giọng một cái:



- Ta bây giờ đánh không lại hắn, nhưng muốn mắng hắn mấy câu!



Kim Ô:



- ...



- Oa nha nha, tiểu súc sinh, lão phu muốn đem ngươi nghiền thành tro...



Sau lưng, Tiếu Sơn Hà giận tức tối, lên tiếng rống to.



Phương Hành đứng trên lưng Kim Ô, hai tay chống eo, mãnh liệt hít một hơi, kêu lên:



- Nghiền cái thằng cha ngươi, lão súc sinh họ Tiếu, ngươi cho rằng có thể đuổi theo tiểu gia ư? Có bản lãnh ngươi tới, ngươi tới đây! Xem ngươi đau lòng như vậy, họ Tiếu kia chính là con ruột ngươi sao, cùng chị dâu ngươi tư tình vui vẻ lắm sao, tiểu gia giết chết hắn ngươi không vui có phải hay không? Sớm muộn gì đem Tiếu thị nhất tộc các ngươi chém chết hết...



Tiếu Sơn Hà giận dữ:



- Ta muốn giết ngươi...



- Giết thằng cha ngươi, lão khốn kiếp mũi không ra mũi mắt không ra mắt, phần mộ tổ tiên nhà các ngươi bị chó tiểu lên sao, mới sinh ra loại người thô bỉ như ngươi, dáng vẻ rách nát như vậy còn tu đạo ư, tu thằng cha ngươi đi... Ơ, mặt làm sao tái đi vậy? Đây là bị tiểu gia làm cho tức sao?... Con mẹ nó, ngươi còn dám phóng kiếm khí đánh ta ư, tiểu gia ta tè vào mặt ngươi...



Phương Hành đang mắng hăng say thình lình bị Tiếu Sơn Hà bổ ra một kiếm, mặc dù cách trăm trượng cự ly, cũng suýt nữa bị đánh trúng.





Hắn nhất thời tức giận, cởi quẩn định đi tiểu...



Ào ào vang lên, nước tiểu theo cơn gió hướng đầy mặt và đầu cổ Tiếu Sơn Hà tưới vào, Tiếu Sơn Hà chưa cảm giác được khí tức nguy hiểm nên không chú ý, cộng thêm bay quá nhanh, chẳng khác gì tự mình đụng vào, nhất thời bị bắn đầy mặt, lúc đầu còn tưởng rằng độc, sau lại phát hiện trong miệng có chút mặn, giờ mới hiểu được, tức giận suýt trào máu.



- Oa nha nha... Tiểu súc sinh, lão phu cùng ngươi thế bất lưỡng lập...



Tiếu Sơn Hà điên cuồng hét lên, Phương Hành cười ha ha, Kim Ô hai cánh mở ra, tốc độ tăng lên tới cực hạn, nhanh chóng thoát đi.



Tiếu Sơn Hà lấy tu vi Trúc Cơ trung kỳ, nhưng càng đuổi Phương Hành càng xa, về sau, trực tiếp không thấy bóng dáng, phần phẫn nộ này có thể nói là khó có thể dùng lời nói mà hình dung được, cả người quả thực muốn nổ tung, trên không trung nổi điên rống lên.



- Tiếu trưởng lão, tiểu quỷ này đi đâu rồi?



Qua một nén hương thời gian, Thanh Điểu trưởng lão cũng cưỡi mây đuổi kịp.



Ở sau lưng nàng, còn đi theo Thanh Vân Tông Thư Văn cốc trưởng lão truyền pháp trưởng lão, bộ dáng khóc không ra nước mắt.



- Tọa kỵ của tiểu quỷ này rất lợi hại, thoát thật nhanh...



Tiếu Sơn Hà sắc mặt âm trầm như nước, thanh âm đều có chút khàn khàn.



Thanh Điểu trưởng lão giọng căm hận nói:



- Nhìn dáng vẻ tiểu quỷ này sớm có chuẩn bị, lúc chúng ta đang xem cuộc chiến tiểu thiên nham, đồng bọn của hắn... Nói không chừng chính là con quạ đó... Tiềm nhập sơn cốc của chúng ta, đem ta Tê Hà cốc còn Sơn Hà cốc các ngươi, Trần sư huynh Thư Văn cốc nhiều năm tích lũy quét sạch, thậm chí còn đem sơn cốc của hai người chúng ta phá hủy, Tê Hà, Sơn Hà hai cốc đã không còn tồn tại...



- Cái gì?



Dù Tiếu Sơn Hà thương tâm quá độ, đã có chút chết lặng, nghe vậy vẫn khiếp sợ ngẩng đầu.



Người tu hành coi trọng nhất chính là tài nguyên, nếu tất cả tư nguyên đều bị đánh cắp, không bị đánh cắp cũng bị hủy diệt mà nói, đây chẳng phải nói chính mình nhiều năm tu hành, cuối cùng trừ một đạo huyền quyết, thật là không còn dư lại rồi?



- Thiên chân vạn xác, ta đã đi Sơn Hà cốc của Tiếu trưởng lão ngươi nhìn rồi... Hoàn toàn không còn gì!



Trần Bảo Nghiên cười khổ mở miệng, vẻ mặt còn khó coi hơn so với khóc.



Ở trước lúc chuyện này phát sinh, đánh chết hắn cũng không thể tin được, một cái tiểu quỷ Linh Động kỳ dám cướp sạch ba vị Trúc Cơ bọn họ.



- Tiểu quỷ ghê tởm... Bất luận trên trời dưới đất, bích lạc hoàng tuyền, lão phu cũng cùng ngươi không chết không thôi...



Tiếu Sơn Hà nổi điên kêu to, thanh âm xa xa truyền vào giữa không trung.



Thanh Điểu trưởng lão cũng vẻ mặt âm trầm như nước, bỗng nhiên nói:



- Tiểu quỷ này cho dù chạy trốn mau hơn nữa, chúng ta cũng không phải không có phương pháp phản chế!



- Sao?



Tiếu Sơn Hà hai mắt đầy máu thoáng cái nhìn nàng:



- Ngươi có chủ ý gì? Nói mau!



Thanh Điểu lạnh lùng cười một tiếng, nói:



- Tiếu trưởng lão đã quên mỗi nội môn đệ tử nhập môn, cũng sẽ lưu lại một chiếc mệnh đăng sao?









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch