Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 333: Cương liệp linh tướng (2)

Chương 333: Cương liệp linh tướng (2)
Bất quá ta cũng không dám chắc, Tông chủ chẳng qua là thuận miệng nói ra một câu, chỉ nói là Thanh Vân Tông Dư Tam Lưỡng... Có lẽ, thật sự là hắn sao, ai, bất quá coi như là hắn, cũng không thể chém giết, ngươi không nhìn người nọ mới vừa rồi thi triển ra linh tướng sao?



Thiếu niên giật mình, hồi tưởng lên, kinh ngạc nói:



- Hắn vừa thi triển ra, hình như là cương liệp linh tướng...



Lão giả gật đầu nói:



- Không sai, đúng là dã trư, nanh nhọn,lông lưng như châm, hung thần ác sát, chính là miêu tả về cương liệp linh tướng, theo tông môn ghi lại, cương liệp linh tổ bản thể, chính là một con dã trư, nhìn dáng vẻ người này không đơn giản, vậy mà tu thành cương liệp linh tướng, vừa vặn cương liệp tổ linh nửa năm sau sẽ thức tỉnh, mập mạp này chẳng lẽ là thiên kiêu ông trời đưa cho Bách Thú Tông chúng ta ư? Thôi thôi, chúng ta không biết còn đỡ, nếu biết rồi, tuyệt đối không thể giết hắn, trước dẫn hắn về tông môn rồi hãy nói...



Nghe lão giả này nói, thiếu niên cũng trong lòng rùng mình, đối với mập mạp này không khỏi nhiều hơn một tia kính sợ, từ trong lòng ngực lấy ra một quả quy tức đan, lão giả nhận lấy, bóp cằm đạo nhân mập nhét vào trong miệng hắn, sau đó lấy Trúc Cơ lực giúp hắn luyện hóa, đợi đến quy tức đan dược lực phát tác, Dư Tam Lưỡng trong hôn mê trực tiếp thân thể cứng ngắc, huyết mạch không chảy, lão giả đem hắn thu vào túi trữ vật.



- Đi thôi, một tháng trước ta mới Trúc Cơ thành công, trên trời Thanh Vân Tông trưởng lão lại là Trúc Cơ trung kỳ, ta chọc không nổi nàng, nếu Dư Tam Lưỡng đã bắt được, mau mau về tông phục mệnh đi, tránh xảy ra sai xót...



Lão giả đã nhận ra một đạo khí tức kinh khủng đến gần, lập tức hướng thiếu niên phân phó nói.



Thiếu niên gật đầu, hai người thúc dục cự bức, không tiếng động bay vào trong núi rừng, không lâu lắm bóng dáng đã biến mất.



Cho đến bọn họ đi xa, Kim Ô trốn trên tàng cây mới lặng lẽ lộ ra cái đầu, táp miệng, kinh ngạc nói:



- Bách Thú Tông một trong tam đại linh tướng, cương liệp linh tướng? Thật không nhận ra a, mập mạp chết bầm đi lần này, cũng không biết là phúc hay họa...



Đang kinh ngạc, bỗng nhiên giống như là cảm thấy cái gì, trong lòng kinh hãi, đầu co rụt lại, trốn thật kỹ.



Trong núi rừng, một người chậm rãi bước ra, vừa nhìn mọi nơi, hướng phương hướng sơn động đi tới.



Hắn tay áo bồng bềnh, khoan thai chầm chậm, một chút cảm ứng, trực tiếp hướng sơn động đi vào, thấy được Phương Hành hôn mê bất tỉnh, liền nhướng mày, bàn tay nhẹ nhàng hướng đầu Phương Hành vỗ xuống...



...



...



Mà lúc này trong thức hải Phương Hành, Phương Hành gấp rút vô cùng, hướng Đại Bằng Tà Vương Đại gọi:



- Ngươi không phải nói rất dễ dàng sao? Làm sao một con cuối cùng khó làm như vậy? Quả thực chính là bất tử chi thân a, làm sao luyện cũng luyện không xong!



Đại Bằng Tà Vương cũng mặt tràn đầy cổ quái nhìn con sát linh thứ chín bị Tam Muội Chân Hỏa biển lửa hừng hực vây quanh, tám sát linh khác đều đã bị Phương Hành luyện hóa, còn bị hắn nuốt lấy một con, chẳng qua không nghĩ tới, con sát linh thứ chín lại khó dây dưa như vậy, mỗi bị Phương Hành luyện hóa một phần, thân thể sẽ khôi phục một phần, dây dưa đã hơn nửa ngày thời gian, thế mà không có dấu vết luyện hóa chút nào.



Cẩn thận quan sát một phen, Đại Bằng Tà Vương bừng tỉnh đại ngộ, hỏi:



- Đối thủ của ngươi có phải nhận được bổn mạng chân linh của ngươi hay không?



Phương Hành ngây ngốc, nói:



- Lúc tiến vào nội môn, ta từng lưu lại một chiếc mệnh đăng ở tông môn!



Đại Bằng Tà Vương thở dài, nói:



- Khó trách, con sát linh này chính là bản thân ngươi a, khó trách luyện không xong!



Phương Hành giận dữ, vung tay lên, một đạo Tam Muội Chân Hỏa đem Đại Bằng Tà Vương đốt cháy.



- Ngươi thúi lắm, tiểu gia đâu xấu như vậy?



Đại Bằng Tà Vương khóc không ra nước mắt, chính mình thật vất vả mới thuyết phục được tiểu quỷ này, để cho mình cắn nuốt một con sát linh, bổ sung một chút chân linh lực, một mồi lửa này lại luyện mất không ít, vội vàng kêu to giải thích:



- Ta không phải nói ngươi là sát linh, mà nói là con sát linh này là dung hợp chân linh trong mệnh đăng của ngươi mới luyện chế ra tới, ở trên tính chất cùng thần hồn của ngươi không có khác nhau, cho nên nó có thể ở trong thức hải ngươi hấp thu linh khí, tựa như bất tử chi thân vậy, ngươi vô luận luyện nó như thế nào, đều không thể đem nó luyện chết...



Phương Hành giận dữ, đốt Đại Bằng Tà Vương đốt càng thêm hăng say.



Đại Bằng Tà Vương vừa vội vừa giận, kêu to:



- Ngươi đã nói sẽ không khi dễ ta nữa...



Phương Hành mắng:



- Lúc nào nói?



Đại Bằng Tà Vương vội la lên:



- Thời điểm ta truyền cho ngươi Đại Bằng tộc phi hành bí thuật...



Phương Hành ngẩn ngơ, sau đó kêu lên:



- Đây không phải là khi dễ ngươi, đây là trừng phạt ngươi, ai bảo ngươi vừa nói rất dễ dàng luyện hóa...



Trong miệng mắng, đốt càng thêm hăng say.



Đại Bằng Tà Vương tâm muốn chết đều có rồi, trong lòng đem tổ tông mười tám đời Phương Hành mắng một cái.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch