Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 335: Tông chủ Trần Huyền Hoa (2)

Chương 335: Tông chủ Trần Huyền Hoa (2)




- Tông chủ, ngươi... Tại sao lại cứu ta?



Phương Hành cũng không ngốc, đã nhìn ra Trần Huyền Hoa có ý đưa chính mình rời đi khu vực Thanh Điểu phong tỏa.



Cũng chỉ có hắn tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, mới có thể bảo đảm chính mình không bị Thanh Điểu trưởng lão phát hiện, an toàn rời khỏi phiến núi rừng này.



Trần Huyền Hoa ngưng mắt nhìn Phương Hành, qua một hồi lâu, khẽ thở dài:



- Ta thật ra cũng không thể cứu ngươi, chẳng qua là giúp ngươi một tay mà thôi!



Phương Hành giật mình, có chút nghi hoặc nhìn hắn.



Trần Huyền Hoa giải thích:



- Tiếu trưởng lão lấy mệnh đăng ban đầu ngươi để lại Thanh Vân Tông thi triển nguyền rủa thuật truyền từ vùng đất quỷ tà nào đó, ta tuy là Tông chủ, nhưng hắn có Phù Diêu Cung che chở, ta không muốn tranh chấp cùng hắn, nên không thể ngăn cản hắn, chỉ bất quá, hắn muốn giết ngươi, ta lại không muốn cứ như vậy nhìn ngươi bị mất tánh mạng, vì vậy sau đó chạy tới, thi triển bí thuật tìm được ngươi!



- Ta đã dò xét, Tiếu trưởng lão lấy ba mươi năm thọ nguyên của mình làm cái giá, khu động chín con sát linh, đã bị ngươi luyện hóa tám con rồi, cũng có chút ngoài dự liệu của ta, bất quá một con cuối cùng này, chính là ngươi lấy mệnh đăng lưu lại chân linh làm dẫn, lây dính bản thân mình khí tức, là khó đối phó nhất, cũng là địa phương kinh khủng nhất của nguyền rủa thuật này, ngay cả ta cũng không cách nào đem nó luyện hóa, chỉ có thể tạm thời giúp ngươi đem nó phong ấn...



Ngừng lại một chút, hắn giải thích một câu:



- Ta dù sao cũng là Thanh Vân Tông Tông chủ, ngươi lưu lại chén mệnh đăng kia, ta có tư cách đem nó dập tắt, cũng đối với chân linh trong đó có một chút trói buộc!



Phương Hành không biết tại sao hắn muốn giải thích rõ ràng như thế, cũng không cắt đứt, không nháy mắt lắng nghe.



Trần Huyền Hoa giải thích đạo lý chính mình phong ấn đạo sát linh kia, vừa khe khẽ thở dài, nói:



- Bất quá lấy năng lực của ta, cũng chỉ có thể trói buộc sát linh này chừng nửa năm, nửa năm sau, nó còn có thể đột phá phong ấn, đến lúc đó thậm chí sẽ càng thêm cường đại, cùng thần trí của ngươi dây dưa không dứt, rất có thể tẩu hỏa nhập ma, nếu không nghĩ biện pháp giải quyết, con đường tu hành của ngươi cũng đã chặt đứt!



Phương Hành lấy làm kinh hãi, kêu lên:



- Lợi hại như thế?



Hắn còn tưởng rằng vấn đề đã được giải quyết rồi, nghe Tông chủ nói, mới biết được chẳng qua là hơi áp chế mà thôi.



Trần Huyền Hoa thở dài, nói:



- Ngươi cho rằng ban đầu tông môn lưu lại mệnh đăng của các ngươi làm gì chứ? Phản bội sư môn, chính là tu hành giới tối kỵ, không phải là ngươi trốn đi thì mọi sự đại cát, có mệnh đăng tồn tại, tông môn sẽ có phương pháp phản chế!



Phương Hành nghe trong thanh âm của hắn có ý khiển trách, cười hắc hắc, nói:



- Ta không phản bội sư môn a, chính là ra ngoài đi dạo...



Trần Huyền Hoa nói:



- Tê Hà, Sơn Hà hai cốc bị ngươi nổ tung, tông môn cũng thiếu chút nữa bị thiêu cháy, chuyện này còn chưa tính phản bội sư môn?



Phương Hành ngẩn ngơ, vội vàng cười hùa theo nói:



- Thù riêng, thù riêng, đốt tông môn là cử chỉ vô tình...



Trần Huyền Hoa bất đắc dĩ khoát tay áo, không nghe hắn giải thích, thở dài nói:



- Ngươi cũng không cần giải thích, nếu ngươi thật sự nghĩ hủy diệt căn cơ cả Thanh Vân Tông, ta cũng sẽ không tới cứu ngươi, thật ra ta cũng hiểu, Tiếu thị chú cháu đối với ngươi bức bách quá ác, ngươi bị buộc phản bội sư môn, nói ra cũng là trách nhiệm của Tông chủ như ta, ngay cả địa vị chân truyền chính miệng mình đồng ý cũng không cho ngươi được...



Phương Hành cũng không dám nói cho hắn biết, thật ra chính mình sớm định tìm cơ hội giết chết Tiếu Kiếm Minh sau đó phản bội mà đi, thấy hắn có chút tự trách, liền vội vàng hùa theo lời của hắn nói:



- Đúng vậy, Tông chủ, họ Tiếu này không phải loại tử tế, ngươi mau giết chết hắn...



Trần Huyền Hoa trừng mắt lườm hắn một cái, nói:



- Ta còn nhờ ngươi dạy? Những chuyện này rất phức tạp, ta cũng không có kiên nhẫn nhất nhất giải thích, chỉ muốn để cho ngươi hiểu rõ một chút, ngươi bị buộc rời khỏi tông môn, ta sẽ tuyên cáo thiên hạ, nói ngươi đã trốn đi, chỉ bất quá, ở Tông chủ ta đây cùng với ngươi Đoán Chân cốc truyền pháp sư tôn xem ra, ngươi vẫn là Thanh Vân Tông chân truyền đệ tử... Ngươi có hiểu?



- Hiểu... Vô cùng hiểu...



Phương Hành miệng đầy đáp ứng, suy nghĩ một chút, không nhịn được hỏi:



- Rốt cuộc là có ý gì a?



Trần Huyền Hoa có chút hết chỗ nói rồi, một lát sau, mới nói:



- Nói đúng ra, ngày sau nếu ngươi thật sự có thể vượt qua một kiếp này, trưởng thành, không thể quên Thanh Vân Tông đối với ngươi có ân dạy dỗ...



Phương Hành lúc này mới chợt hiểu ra, nói:



- Không thành vấn đề không thành vấn đề, khẳng định không quên!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch