Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 356: Đà bia thạch quy (2)

Chương 356: Đà bia thạch quy (2)
Con rùa già này lại có thể thao tác đại trận vận chuyển..."



Trong lòng Phương Hành khẽ run sợ, phát hiện mặc dù thạch quy này không cách nào nhúc nhích, nhưng vận chuyển lực lượng một bộ phận đại trận, cũng vô cùng kinh khủng. Vốn dĩ lấy khả năng của Âm Dương Thần Ma Giám, cũng không lo lắng xông vào tử môn, nhưng nếu có người thao túng đại trận, cố ý thúc dục đại trận trấn áp chính mình, vậy thì rất nguy hiểm rồi, dù sao đại trận tự động vận chuyển cùng đại trận bị người thao túng tới tấn công địch, không thể so sánh được, giống như một thanh đao ném xuống đất, cùng một chuôi đao ở trong tay địch nhân, căn bản là hai chuyện khác nhau. Bất quá, mặc dù thạch quy nói như vậy, bên trong đại điện, pháp trận ầm vận chuyển, nhưng hàm mà không phát, cũng không chính xác động thủ.



Phương Hành sát ngôn quan sắc, biết con rùa già này đang hù dọa chính mình, thật giống như nó không nỡ giết chết chính mình.



“Nhìn dáng vẻ, con rùa già này muốn cầu cạnh ta, muốn ta thay nó làm chuyện gì đây?”



Phương Hành đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, cười hắc hắc, nói:



- Đừng nóng giận, tới tán gẫu hàn huyên...



Thạch quy cũng tỏ vẻ kiêu căng quát lạnh nói:



- Còn có cái gì để nói, trấn áp...



Trong miệng vừa nói, đại trận vẫn không áp tới, trong lòng Phương Hành lại càng chắc chắn nó không nỡ giết chính mình, liền cười nói:



- Nếu ngươi giết ta, đoán chừng xấp xỉ một nghìn năm, cũng sẽ không còn có ai có thể tiến vào, như vậy đi, hai ta mỗi bên nhường một chút, ngươi luôn miệng nói để ta làm người hầu của ngươi, sẽ có chỗ tốt cho ta, nhưng cũng không thể nói miệng được, rốt cuộc là chỗ tốt gì, nói cho ta nghe trước...



Thạch quy giật mình, sau đó lạnh giọng quát lên:



- Nếu ngươi làm người hầu của ta, bên trong tiên điện, trừ tiên đan thần liên ra, hết thảy mọi thứ, trước khi tiên điện chân chính truyền nhân đến đây, đều có thể để ngươi sử dụng...



Phương Hành nghe, ánh mắt sáng lên, chỉ vào thanh hồ mặt quỷ trên ghế rồng nói:



- Bao gồm cả nó sao?





Thạch quy nhìn thanh hồ mặt quỷ một cái, thầm nghĩ:



- Tiểu quỷ này thoạt nhìn thật là cơ trí, nếu ta nói là thanh hồ mặt quỷ không thể cho hắn, hắn tất nhiên không chịu chấp nhận ký huyết khế, đợi đã nhiều năm như vậy, mới có một cái tiểu quỷ xông vào, ta vẫn không thể giết hắn... Thôi đi, tạm thời đáp ứng hắn, dù sao hắn ký kết huyết khế rồi, sẽ không cách nào cãi lại mệnh lệnh của ta, dùng lực lượng trói buộc là được!



Nghĩ đến đây điềm nhiên nói:



- Tự nhiên có thể, chẳng qua sau khi tiên điện truyền nhân đến, mọi thứ đều vật quy nguyên chủ!



Phương Hành cười ha ha, nói:



- Đó là tự nhiên, ta cũng không phải là người mượn đồ không trả, làm sao để ký huyết khế?



Thạch quy trong lòng vui mừng, há mồm phun ra một khối ngọc phù, nói:



- Đem máu huyết ẩn chứa thần hồn, nhỏ một giọt trên ngọc phù!



- Thì ra là không khác mệnh đăng của Thanh Vân Tông...



Phương Hành nhìn kỹ ngọc phù một cái, lợi dụng Âm Dương Thần Ma Giám giám định ra tác dụng của nó, lại giống mệnh đăng, là một loại ngọc phù khế ước, chẳng qua so với mệnh đăng mạnh hơn không ít, Thanh Vân Tông mệnh đăng, đối với Trúc Cơ cảnh tu sĩ, lực khống chế rất có hạn, đối với Kim Đan cảnh tu sĩ, trên căn bản không có lực khống chế, tùy ý có thể đánh vỡ. Nhưng ngọc bài này, mặc dù cùng mệnh đăng nguyên lý tương thông, lực khống chế cường đại hơn không ít, chỉ sợ ngay cả Nguyên Anh tu sĩ, cũng có thể phản chế.



- Tiểu quỷ, như thế nào? Ngươi ký khế ước này, sẽ có đại cơ duyên trong người, từ đó tiến triển rất nhanh...



Thạch quy lành lạnh mở miệng, dụ dỗ Phương Hành.



Phương Hành suy nghĩ một chút, bỗng nhiên nói:



- Ta trước tiên suy nghĩ một chút!



Vừa nói khoanh chân ngồi xuống, khép hờ hai mắt, tựa như thật sự chân thành suy nghĩ. Kim Ô sau lưng của hắn có chút lo lắng, cẩn thận đá hắn một cái, nhắc nhở hắn tuyệt đối không đáp ứng. Thạch quy phát hiện Kim Ô mờ ám, chửi ầm lên:



- Con quạ đen kia, muốn chết phải không?



Kim Ô sợ hãi co rụt cổ lại, không dám nói tiếp nữa.



Lại nói Phương Hành, nhắm mắt một hồi lâu, từ từ mở mắt, khẽ mỉm cười, nói:



- Tốt, ta đáp ứng!



Thạch quy mừng rỡ, thở phào nhẹ nhõm, há mồm thổi, đem này ngọc bài thổi tới trước mặt Phương Hành, lạnh giọng nói:



- Nhỏ máu huyết vào sao!



Phương Hành gật đầu, ở trong ánh mắt lo lắng của Kim Ô, rạch ngón tay, đem một giọt máu huyết nhỏ trên ngọc bài. Thạch quy vui vô cùng, một đạo lực lượng vô hình lộ ra, cuộn khối ngọc bài này vào trong bụng của nó, thần niệm thăm dò vào ngọc bài, mà Phương Hành thừa dịp thạch quy kiểm tra ngọc bài, cũng gấp gấp hướng long ỷ lão tới, một tay đem thanh hồ mặt quỷ chộp trong tay, chợt phát hiện, dưới mặt quỷ, còn đặt một quyển ngọc sách linh quang lóe lên, thuận tay thu vào, lui về tại chỗ, ý bảo Kim Ô đi nhanh lên. Thạch quy dò xét xong, thấy ngọc bài quả thật có khí huyết của Phương Hành, biết không làm bộ, trong bụng thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn lên, thấy Phương Hành lấy hồ cụ, đang cùng con Kim Ô này như tên trộm hướng phía ngoài mà đi, lành lạnh cười nói:



- Tiểu quỷ, ngươi hãy quay trở lại, làm nô cho ta, có một chuyện muốn ngươi đi làm, ngươi đi Thương Lan Hải, đem long châu của Long Vương hiện nay trộm cho ta...



- Không thành vấn đề!



Phương Hành lớn tiếng đáp ứng, cùng Kim Ô đi nhanh hơn. Thạch quy cảm thấy có chút kỳ quái, quát lên:



- Đem thanh hồ mặt quỷ để xuống, bản thánh có pháp khí khác ban thưởng cho ngươi!



- Không cần nữa, cái này là được rồi...



Phương Hành đáp ứng, trực tiếp dắt Kim Ô chạy.









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch