Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 357: Hành trình chạy trốn của tên lừa gạt (1)

Chương 357: Hành trình chạy trốn của tên lừa gạt (1)






Thạch quy cảm thấy có chút không đúng lắm, thanh âm nhất thời cao lên, quát lên:



- Tiểu quỷ ngươi trở lại cho ta!



Phương Hành bỗng nhiên cười ha ha, vỗ Kim Ô một cái, Kim Ô hiểu ý, hai cánh mở ra, đột nhiên bay đến giữa không trung, mà Phương Hành thật nhanh nhảy tới trên lưng nó, một người một quạ, tốc độ cực nhanh, nhanh như tia chớp hướng phía ngoài đại điện bay ra. Lấy phi hành thuật của Kim Ô hôm nay, hai cánh mở ra lực chống vạn quân, dưới cánh có hai cơn lốc xuất hiện, sưu một tiếng liền lướt đi trăm trượng.



- Tiểu vương bát đản, ký huyết khế rồi, còn muốn tạo phản ư?



Thạch quy mặc dù có chút ngạc nhiên, nhưng cũng không hoảng hốt, cười lạnh một tiếng, thần niệm đưa vào trong ngọc bài.



- Đã làm người hầu cho ta, trọn đời thoát thân không được, tiểu vương bát đản, trở lại quỳ xuống cho ta!



Thạch quy thông qua ngọc bài, lạnh lùng phát ra mệnh lệnh.



Trong ngọc bài, nhất thời có một đạo lực lượng vô hình phóng ra ngoài, trong nháy mắt cắn trả đến trên người chủ nhân máu huyết.



Thạch quy cười lạnh, đợi tiểu quỷ giảo hoạt này trở lại trước người của mình mà cầu xin tha thứ.



Nhưng đợi một hồi lâu, nó dần dần cảm thấy không đúng lắm, tiểu quỷ lúc này còn chưa trốn xa, nếu trở lại, sớm đã trở lại rồi.



- Chẳng lẽ tiểu quỷ này lừa ta ư?



Thạch quy vội vàng kiểm tra ngọc bài, nhưng vẫn cảm giác trong ngọc bài gởi lại khí tức máu huyết của Phương Hành không có gì sai, cùng tiểu quỷ này rõ ràng là nhất nguyên đồng thể, nhưng hết lần này tới lần khác cảm giác không cách nào khống chế được, nó có chút vội vàng xao động, tinh tế kiểm tra, rốt cục phát hiện một chút bất đồng, thì ra là trên máu huyết này uẩn nhiễm khí tức quỷ dị nhè nhẹ, cũng không tinh khiết, mặc dù là đồng nguyên, cũng đã không phải...



- Tiểu quỷ khốn kiếp, lại dám lừa gạt bản thánh, oa nha nha, ta muốn mạng của ngươi...



Thạch quy rống giận, không do dự nữa, ùng ùng thúc dục tiên điện đại trận.



Chẳng qua là, lúc này nó đã không thấy Phương Hành ở nơi nào, mà nó bị trấn áp nhiều năm, thức tỉnh không lâu, thần niệm bị hao tổn nghiêm trọng, căn bản không cách nào bao trùm cả tòa đại điện, chỉ có thể toàn lực đem pháp trận thúc dục, quyết định chủ ý đem tiểu quỷ này vây ở nơi đây...



Chuyện này tương tự biết địch nhân ở dưới sườn núi, lại không rõ cụ thể ở đâu, liền đem một đống đá đẩy xuống, cuối cùng sẽ có một khối có thể nện vào hắn.



Làm xong những thứ này, còn chưa hết giận, vừa thông qua pháp trận phóng thích thần niệm:



- Âm cấm quỷ nô, giết hết hết thảy vật sống cho ta...



...



...



- Ngươi vừa rồi rốt cuộc đã làm gì?



Kim Ô vừa bay nhanh, vẫn không quên quay đầu lại hỏi Phương Hành.



Nó trong lòng cảm thấy thật sự quá kinh ngạc, rõ ràng thấy Phương Hành đem máu huyết nhỏ vào trên ngọc bài, ghi lại huyết khế, nhưng hắn hoàn toàn không sợ thạch quy, còn dám đoạt đồ bỏ chạy, thật sự không bình thường...



- Ha ha, nhân họa đắc phúc... Bên trái ba thước chính là thương môn...



Phương Hành đắc ý cười to, đồng thời không quên chỉ điểm phương hướng cho Kim Ô.



Thì ra là, lúc ấy hắn nói muốn cẩn thận suy nghĩ một chút, trên thực tế lại là chìm vào trong thức hải, vội vàng tìm Đại Bằng Tà Vương thương lượng, bởi vì sau khi Trần Huyền Hoa giúp hắn phong ấn con sát linh thứ chín, hắn cũng có chút không yên lòng, trên đường từ Sở Vực chạy tới Bột Hải quốc, nhiều lần tiến vào thức hải, cùng Đại Bằng Tà Vương thương lượng đối sách, dù sao lão già này mặc dù cần ăn đòn, nhưng kiến thức thực sự không ít.



Dùng Tam Muội Chân Hỏa "Tra khảo", Đại Bằng Tà Vương cũng thật sự hao tổn tâm tư tìm phương pháp giúp hắn thoát khỏi sát linh, nhưng dù sao sát linh cùng Phương Hành đồng nguyên, muốn hoàn toàn thoát khỏi tai hoạ này không phải chuyện đơn giản, suy tính vài loại phương pháp, hoặc là quá khó khăn, hoặc là tính nguy hiểm quá cao, đều bị phủ quyết rồi, bất quá bên trong quá trình này, Phương Hành lại đem bản chất sát linh hiểu được không sai biệt lắm.



Con sát linh thứ chín, bởi vì nguyền rủa thuật, đã biến thành một loại tồn tại vô cùng đặc biệt.



Nó và chân linh của Phương Hành chính là đồng nguyên, vì vậy Tam Muội Chân Hỏa trong thức hải Phương Hành cơ hồ có thể luyện hóa hết thảy, lại luyện không được nó, nhưng nó lại cùng chân linh của Phương Hành khác biệt, bị nguyền rủa thuật xâm nhuộm, biến thành một loại dị linh, Đại Bằng Tà Vương cũng cảm thấy khó lòng định nghĩa đồ chơi này, tóm lại một câu, nó cùng chân linh của Phương Hành đồng nguyên, nhưng lại không thuộc về chân linh của Phương Hành.



Đại Bằng Tà Vương có một lần bị Phương Hành nướng cho nóng quá muốn điên, liền chửi ầm lên:



- Ai bảo tiểu vương bát đản ngươi ban đầu không chút nghĩ ngợi đã lưu lại mệnh đăng, chọc ra tai họa hiện tại tới gây phiền toái cho ta, ta không làm nữa, ngươi giết chết ta đi...



Phương Hành vội vàng an ủi nó:



- Lúc ấy không phải là không hiểu hay sao, lần sau kiên trì không theo lưu lại mệnh đăng nữa!



Đại Bằng Tà Vương lại nói:



- Làm sao không lưu? Cứ thoải mái mà lưu! Thời điểm không nên lưu ngươi lại lưu, thời điểm có thể lưu ngược lại không dám lưu? Sau này chỉ cần sát linh này không biến mất, ngươi tùy tiện lưu lại mệnh đăng, cứ đem khí tức của nó giao ra là được...



Phương Hành vội vàng hỏi tới, sau đó mới hiểu được, Đại Bằng Tà Vương phát hiện dị trạng sát linh này, cũng nghĩ đến không ít cách dùng, trong đó một cái đơn giản nhất chính là, có thể dùng để gạt tông môn, dù sao khí tức này vốn cùng Phương Hành đồng nguyên, người khác cũng rất khó phân biện khác nhau trong đó, còn nếu đối phương muốn phản chế Phương Hành, lực lượng này cũng chỉ cắn trả đến trên người sát linh mà thôi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch