Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Lược Thiên Ký

Chương 388: Tiểu ma đầu danh chấn nam bắc (2)

Chương 388: Tiểu ma đầu danh chấn nam bắc (2)
tiểu tiền bối ngươi không muốn đối nghịch Hồ Cầm lão nhân chứ?



- Hồ Cầm lão nhân?



Ánh mắt Phương Hành sáng hơn, nhìn chằm chằm Ứng Sư Hống.



Ứng Sư Hống bị hắn nhìn trong lòng sợ hãi, run giọng nói:



- Tiền bối tha mạng...



Phương Hành vỗ vào trên đầu hắn, mắng:



- Tiền bối đại gia ngươi, ta so với khuê nữ nhà ngươi cũng không lớn hơn mấy tuổi, muốn nịnh nọt ta, gọi Phương đại gia là được rồi, gọi tiền bối nữa ta quất ngươi... Bất quá, Tông chủ, bản thân ta đột nhiên đối với truyền thừa của Bách Thú Tông các ngươi nổi lên lòng kính ngưỡng, không biết Bách Thú Tông có tính toán thu môn đồ hay không, ha ha ha ha...



Bách Thú Tông Tông chủ bị Phương Hành cười trong lòng sợ hãi, thấp giọng nói:



- Tiền... Đại gia có yêu cầu gì, cứ việc nói...



Phương Hành cười hắc hắc, nói:



- Cũng không có gì, chính muốn bái nhập Bách Thú Tông mà thôi!



Lời vừa nói ra, không chỉ Ứng Sư Hống ngây người, ngay cả Đại Bằng Tà Vương cũng sợ ngây người.



...



Sau nửa canh giờ, vẻ mặt Ứng Sư Hống âm trầm trở lại phế tích Yêu Thành, chúng đệ tử xúm lại, liên thanh hỏi han, Mạc Da trưởng lão mặt như giấy vàng cũng được người mang lên, một cái tát kia nhìn dáng vẻ không nhẹ, đường đường Trúc Cơ trưởng lão, nhân vật số hai Bách Thú Tông. Hôm nay lại chỉ có thể bị người mang đi, cũng không biết dưỡng thương tốt cần bao lâu nữa.



Ứng Sư Hống nhìn thoáng qua Mạc Da trưởng lão, sắc mặt trầm lợi hại hơn, còn nhiều thêm một tia bất đắc dĩ, thấp giọng nói:



- Tiểu quỷ này thật lợi hại, ta đuổi theo hắn nửa canh giờ, nhưng vẫn để hắn trốn thoát...



Mạc Da trưởng lão hơi ngẩn ra, muốn nói cái gì, nhưng Ứng Sư Hống trực tiếp cắt đứt lời của hắn, nói:



- Trước đón Diệp cô nương ra đi!



Mạc Da trưởng lão đã bị thương, Bách Thú Tông Tông chủ tự mình chủ trì đại trận, không tiếc hao tổn linh thạch, rốt cục ở ba ngày sau, thành công phá Âm Ngục Uyên, xông qua ba cấm chế mang Diệp Cô Âm ra ngoài, lúc này Diệp Cô Âm lại làm cho người khác tròn mắt, thiên chi kiêu nữ ở nửa tháng trước cao ngạo đến không ai bì nổi, bây giờ tiều tụy đến bất thành nhân dạng, si ngốc kinh ngạc, không nói được lời nào.



Có thật nhiều đệ tử Bách Thú Tông thấy được một màn này, ngoài kinh ngạc, khuôn mặt khó có thể tin.



- Diệp tiên tử... sao biến thành dạng như vậy?



- Tiểu ma đầu kia, rốt cuộc làm cái gì với Diệp tiên tử...



Dần dần, danh tiếng Phương Hành vang lên, trong khoảng thời gian ngắn, danh tiếng vô lượng.



Bất luận là Sở Vực, hay Bột Hải quốc, đều truyền lưu tin đồn của tiểu ma đầu Phương Hành.



Lúc trước Phương Hành phản bội Thanh Vân Tông, đánh chết thiên kiêu Tiếu Kiếm Minh, còn hỏa thiêu sơn môn, vốn đã lặng lẽ truyền lưu ở tu hành giới, từng cái nghe được cảm thấy chuyện này thật không thể tin!



Một đệ tử Linh Động cảnh, làm sao có bản lãnh lớn như vậy?



Phản tông giết người, đốt sơn đoạt bảo?



Phải có bao nhiêu can đảm, lại có bao nhiêu bản lãnh mới có thể làm ra được chuyện này?



Làm chuyện này, hắn làm sao sống sót trốn được?



Mà một lớp phong thanh còn chưa tan, chuyện của Phương Hành và Diệp Cô Âm lại nhấc lên sóng lớn.



Diệp Cô Âm là ai?



Đây chính là Sở Vực đệ nhất thiên kiêu dưới Trúc Cơ, nhân vật chói mắt được người chú mục, tiên tử trong lòng không biết bao nhiêu thanh niên đồng lứa, có tin tức liên quan tới nàng, cho dù là một chuyện nhỏ, cũng truyền cực kỳ nhanh, cũng vì vậy, khi Phương Hành và nàng xảy ra ma sát, danh tiếng tựa như tưới dầu lên lửa, trong một đêm danh chấn Sở Vực.



Ba ngày sau, trong trấn nhỏ cách Bách Thú Tông không xa, trấn này tụ tập tán tu chuẩn bị vào núi săn giết yêu thú, cũng là địa phương tin tức truyền bá nhanh nhất, trong tửu quán, đang ngồi vây quanh mười mấy tu sĩ, ba năm người vây làm một bàn, trong đó một bàn đang khe khẽ nghị luận "tiểu ma đầu".



- Ngươi xác định, Diệp tiên tử thật thua?



Trên bàn, một đại hán áo lục thất kinh hỏi.



Một người mặc hôi sam, râu bạc uống một ngụm rượu, hắc hắc cười lạnh:



- A, Diệp tiên tử là dạng người bực nào? Băng Âm Cung là tồn tại ra sao? Nếu không tin tức xác thật, ai dám nói nhảm chuyện có liên quan tới các nàng? Lão phu là có tin tức xác thật, trước đó không lâu, Diệp tiên tử đúng là chịu thiệt ở trên tay tiểu ma đầu kia!



Đại hán thở dài nói:



- Ai, đáng tiếc, Diệp tiên tử cao ngạo, thiên phú kỳ tài, tục truyền nói tu vi ở Linh Động cảnh khó gặp địch thủ, có thể coi vô địch! Cho dù tỷ thí với Hầu Quỷ Môn và Tiếu Kiếm Minh cùng nàng nổi danh, cũng cực kỳ dễ dàng, chiếm cứ thượng phong, chỉ là bởi vì không muốn biểu hiện quá mức, mới đúng lúc thu tay, lấy thế hoà kết thúc mà thôi, hôm nay nàng đã nửa bước Trúc Cơ, vốn định lấy danh Linh Động vô địch thành công Trúc Cơ, khả năng tỏa sáng kỳ dị, ai nghĩ tới, lại thua?



Lão đầu cười nói:



- Hắc hắc, nếu chỉ thua thì thôi, các ngươi có biết tiểu ma đầu này là dạng người gì không? Nghe nói hắn ở Thanh Vân Tông liền hãm hại lừa gạt, không chuyện ác nào không làm, lại càng lưu tình khắp nơi, một bộ tâm địa gian giảo, hắn và Diệp tiên tử đồng thời bị vây ở Âm Ngục Uyên nửa tháng, đây chính là nửa tháng, cô nam quả nữ, ngươi nói hắn sẽ làm ra chuyện gì?



Đại hán nhất thời trợn tròn mắt:



- A ơ... Lời ấy là thật?



Không chỉ hắn, người chung quanh cũng dựng thẳng lỗ tai nghe.



Tin đồn như vậy, không thể nghi ngờ là thứ mọi người cảm thấy hứng thú nhất!









trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch