Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 127: Thẻ Thánh Đường Cấp S

Chương 127: Thẻ Thánh Đường Cấp S




Sở dĩ lựa chọn Đại Sa Mạc Bạch Ma là bởi vì dị sinh vật có thể bay ở nơi đó tương đối ít, Hàn Sâm nắm giữ năng lực bay lượn nên tương đối an toàn, hơn nữa chỗ đó có rất ít người đến, không dám nói tới sinh vật thần huyết, sinh vật biến dị chắc chắn có không ít.

Hàn Sâm hầu như đều nghiên cứu toàn bộ tình huống của Đại Sa Mạc Bạch Ma, lúc chuẩn bị đi tìm Tần Huyên xin nghỉ, Tần Huyên lại cười nói:

- Vừa vặn, tiểu phân đội chúng ta cũng phải bảo vệ một người đi săn giết dị sinh vật, tôi đang lo là nên dẫn cô ấy đi nơi nào, liền do cậu dẫn đội tới Đại Sa Mạc Bạch Ma đi. Đây là nhiệm vụ đầu tiên sau khi gia nhập tiểu phân đội, làm tốt một chút.

- Nhiệm vụ lần này có ban thưởng gì?

Hàn Sâm nháy mắt hỏi, nhiệm vụ không có chỗ tốt thì hắn cũng không muốn làm.

- Nếu như cậu có thể khiến cho cô gái kia thoả mãn, đồng ý để cậu làm người giám hộ của cô ta ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, là có thể lấy được một tấm thẻ Thánh Đường cấp S làm thù lao.

Tần Huyên nhìn Hàn Sâm cười nói:

- Có hứng thú tiếp nhận nhiệm vụ này hay không?

- Có, phi thường có hứng thú.

Hàn Sâm liền vội vàng nói, chăm sóc một người bạn nhỏ là có một tấm thẻ Thánh Đường cấp S, chuyện tốt như vậy chạy đi đâu để tìm.

- Vậy thì làm tốt một chút, bằng không người ta không hài lòng với cậu, vậy cậu cũng không vớt được thứ gì đâu.

Tần Huyên đưa tư liệu cho Hàn Sâm.

Xem xong tư liệu, Hàn Sâm chỉ cảm thấy cũng như không xem, tài liệu cá nhân của những người này đều được bảo mật, tổng cộng các tin tức mà hắn biết chỉ có ba, thứ nhất là tên, thứ hai là tuổi tác, thứ ba là giới tính.

- Vương Manh Manh, nữ, mười sáu tuổi lẻ bốn mươi bảy ngày. Tần đại trạm trưởng, cô sẽ không để tôi mang theo một cô nhóc vừa mới tiến vào thế giới Tí Hộ Sở tới Đại Sa Mạc Bạch Ma đấy chứ? Tôi không dám hứa chắc cô ấy có thể sống sót trở về đâu.

Hàn Sâm lộ ra vẻ buồn khổ nói.

- Đương nhiên sẽ không, cậu là người mới nhận nhiệm vụ lần đầu tiên, sẽ có người cũ đi theo cậu, tôi sẽ để cho ma cờ bạc theo cậu, mặt khác cậu còn có thể ở trong Cương Giáp Tí Hộ Sở chọn thêm vài người.

Tần Huyên mỉm cười:

- Liên quan tới Vương Manh Manh, tôi còn có thể nói cho cậu một chút, cô ấy là bạn học của cậu.

- Bạn học của tôi? Trường quân đội Hắc Ưng? Hể, cô ấy vừa mới đi vào thế giới Tí Hộ Sở, liền tố chất thân thể cũng chưa đạt đến yêu cầu thấp nhất của trường quân đội Hắc Ưng mà?

Hàn Sâm không tin nói.

- Có mấy người không cần phải thi, giống như cậu phải đi bảo vệ người ta, mà cô ta lại được người khác bảo vệ, khởi điểm không giống nhau.

Tần Huyên cười nhẹ:

- Nhớ kỹ phải quan hệ tốt với bạn học, đối với cậu không có gì xấu cả.

- Tôi cũng không có hứng thú làm loạn quan hệ nam nữ.

Hàn Sâm nhún vai nói.

Tần Huyên lườm hắn một cái:

- Tự mình đi tới Cương Giáp Đoàn chọn người, ngoại trừ tổ trưởng, những người khác tùy cậu chọn, nhiều nhất không vượt quá mười người, phí dụng do tiểu phân đội thanh toán.

Hàn Sâm đương nhiên không thèm khách khí, gọi Tô Tiểu Kiều lên, ngoài ra lại tìm thêm mấy người có vật cưỡi biến dị, hắn cũng không muốn ở trên đường trì hoãn quá nhiều thời gian, không có vật cưỡi thì không cần cân nhắc.

Về phần ma cờ bạc, Hàn Sâm hoàn toàn không cần lo lắng, y là người kỳ cựu trong tiểu phân đội, mấy người trong tiểu phân đội, mỗi một người đều là nhân vật hung ác, chỉ cần nhìn một tay Tụ Trung Đao kia của ma cờ bạc liền biết.

Lúc nhìn thấy Vương Manh Manh, Hàn Sâm mới biết cái gì là nhân vật có đặc quyền chân chính, một cô nhóc mười sáu tuổi, vừa mới vào thế giới Tí Hộ Sở hơn một tháng.

thú hồn biến thân biến dị, áo giáp biến dị, vũ khí biến dị, vẫn còn có một thú hồn vật cưỡi cấp thần huyết, cả đám Hàn Sâm và Tô Tiểu Kiều nhìn thấy đều sắp chảy nước miếng rồi.

Mặc dù Lâm Bắc Phong có tiền, nhưng mà so sánh với Vương Manh Manh, xác thực chỉ có thể coi là nhà giàu mới nổi ở nông thôn, những thứ đồ này không phải có tiền liền có thể mua được.

Cũng may Vương Manh Manh không phải loại đại tiểu thư khiến người chán ghét kia, là một cô bé vô cùng cởi mở, dáng vẻ thanh tú xinh đẹp, khiến người ta không nhịn được sáng mắt lên.

Hơn nữa thân thủ cũng tương đối khá, mặc dù mới tiến vào Tí Hộ Sở một tháng, nhưng mà xem ra đã chiếm được không ít gen, hơn nữa hình như từ nhỏ đã tu luyện nhiều loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật cao cấp.

Một thân đều là thú hồn cao cấp, thật muốn đánh nhau, Tô Tiểu Kiều cũng chưa hẳn là đối thủ của cô ta.

Mấy người vẫn luôn đang chạy đi, Vương Manh Manh cũng không hề kêu khổ cực, rất là phối hợp với bọn Hàn Sâm.

- Hàn sư huynh, tôi nghe Huyên tỷ nói anh cũng là sinh viên trường quân đội Hắc Ưng, tôi ở khoa chiến giáp, anh ở khoa nào thế?

Vương Manh Manh một câu sư huynh, gọi rất tự nhiên, vô cùng khiến người ta yêu thích.

Trên thực tế với xuất thân của Vương Manh Manh, gia giáo đều vô cùng tốt, giống như A Khánh cùng A Nguyên, kỳ thực lúc ở chung với người khác đều rất dễ khiến người ta yêu thích.

- Khụ khụ, gọi tên tôi là được rồi, tôi cũng mới vừa vào học năm nay, chúng ta cùng khóa, tôi thuộc khoa bắn cung.

Hàn Sâm đương nhiên rất vui vẻ tán gẫu với một cô gái như thế, chuyến đi cũng không còn khô khan nữa.

- Khoa bắn cung à, đó là khoa mà trường chúng ta năm nay muốn toàn lực chấn hưng, năm nay sẽ có nhiều đất dụng võ, sư huynh là thi đậu vào đó à?

Vương Manh Manh tự nhiên cùng Hàn Sâm tán gẫu.

- Đúng rồi sư huynh, anh đến Cương Giáp Tí Hộ Sở sớm, nhất định đã gặp Tệ thần rồi chứ?

Vương Manh Manh lộ ra vẻ mong đợi hỏi.

- Gặp qua rồi, vào lúc Thần Chiến mọi người đều gặp, cô hỏi anh ta làm cái gì?

Hàn Sâm kinh ngạc nhìn Vương Manh Manh.

- Tôi là fan của Tệ thần đó, nhưng đáng tiếc sau khi tôi tiến vào Cương Giáp Tí Hộ Sở cũng không thấy Tệ thần xuất hiện nữa, liền cơ hội gặp anh ta một lần cũng không có.

Vương Manh Manh có chút cô đơn nói.

Nói xong, Vương Manh Manh lại chờ đợi nhìn Hàn Sâm hỏi:

- Sư huynh, anh có thể kể thêm cho tôi một ít chuyện về Tệ thần được không?

- Khụ khụ, chuyện này tôi làm sao biết được, cô phải hỏi cậu ta, cậu ta biết rất nhiều chuyện.

Hàn Sâm chỉ vào Tô Tiểu Kiều ở bên cạnh nói.

Tô Tiểu Kiều vội vã vỗ ngực nói:

- Có cái gì muốn biết cô cứ hỏi tôi, tôi chính là huynh đệ tốt của Tệ thần, liền cái tên Tệ thần này của anh ta đều là do tôi đặt cho đấy.

- Oa, vậy anh nhất định biết dung mạo thật của Tệ thần rồi? Chắc hẳn anh ta rất anh tuấn phải không?

Vương Manh Manh lộ ra vẻ mừng như điên nhìn Tô Tiểu Kiều hỏi.

- Anh tuấn, đương nhiên là anh tuấn, quả thực là đàn ông chân chính, cực phẩm trong cực phẩm, ngực lớn chân dài cái mông vểnh lên...

Tô Tiểu Kiều nhỏ giọng tán gẫu, Hàn Sâm ở bên cạnh nghe thấy liền muốn đấm cậu ta một trận.

Đoàn người dùng hơn bốn ngày chạy tới Đại Sa Mạc Bạch Ma, trình độ chiến đấu của Vương Manh Manh vốn rất tốt, sau khi trải qua một ít thực chiến, tiến bộ cực kỳ nhanh.

Hàn Sâm cùng ma cờ bạc vẫn một tấc không rời đi theo cô, cho dù lúc cô đang tranh đấu với dị sinh vật, ma cờ bạc đều cố gắng đi theo bên cạnh cô, Hàn Sâm cũng đã đặt tên lên trên cung, bất cứ lúc nào cũng có thể bắn tên cứu viện.

Nếu như Vương Manh Manh xảy ra chuyện, toàn bộ tiểu phân đội bọn họ kể cả Tần Huyên đều sẽ gặp xui xẻo, Hàn Sâm cũng không dám lơ là.

- Sinh vật biến dị!

Buổi chiều ngày thứ hai sau khi đi vào Đại Sa Mạc Bạch Ma, Tô Tiểu Kiều làm thám báo ở phía trước nhất liền vui mừng kêu lớn lên.

Mọi người vội vã điều khiển vật cưỡi theo sau, quả nhiên thấy một con dị sinh vật toàn thân như lửa, hình dáng khá giống như Hồ Ly, nhưng kích cỡ không chênh lệch nhiều so với hổ đông bắc, đỉnh đầu còn có một nhánh lông màu vàng nhìn tới bên này nhe răng nhếch miệng gầm lớn.

- Nó là của tôi.

Lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật biến dị còn sống, Vương Manh Manh hưng phấn thu vật cưỡi lại, cầm một đôi liễu diệp đao do thú hồn biến dị biến thành, lao tới con sinh vật biến dị kia.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch